KHUYẾT ĐỀ (21)
Mấy ngày qua tim anh vất vả
Thắp đèn Face đợi đã bao đêm
Em chơi khúc nhạc êm đềm
Còn anh mãi ngóng nên rêm thân mình
Đã bao đêm một mình thức trắng
Chong đèn Face canh vắng hừng đông
Đêm dài thao thức ngóng trông
Sao em biền biệt mà không lời gì
Lẳng lặng chẳng nói gì xuất hiện
Làm cho anh mừng hiến tâm can
Có em cảm thấy an nhàn
Ta cùng trò chuyện chàng nàng thâu đêm
Những lời em ngọt êm như suối
Cho anh say đắm đuối sớm chiều
Xin em hãy hứa một điều
Đừng để anh ngóng sớm chiều nghe không
Em mầu nhiệm non bồng tươi thắm
Cho anh mê say đắm một đời
Em là mù tạt em ơi
Còn anh lúng lính lắng lời từ em
Em là giọt nước thèm anh muốn
Được bên em mà uống cạn lòng
Em là một cõi hư không
Còn anh lóng ngóng long nhong đợi chờ
Anh là thứ ngu ngơ khờ dại
Bởi có em sửa lại lòng anh
Em luôn chỏng chảnh chòng chành
Còn anh mộng mị loanh quanh em hoài
Em là đóa trang đài anh khát
Em là vị mù tạt anh mê
Nên anh quên cả lối về
Quên nhà quên cửa quyết thề cùng em
Anh mong lắm cây kem thơm ngát
Chính là em bát ngát trời xanh
Mong mau ngày tháng tới nhanh
Anh em hai đứa sáu canh luôn kề
Mai mốt nhé ta về chung lối
Kẻ ghét ganh hết nói được gì
Em là mầu nhiệm từ bi
Cho anh được muốn những khi có cần
Quốc Thái
* Nghe nói lão bà bà hờn dỗi nên có kẻ đốt đèn Facebook đợi thâu đêm.
Thấy cũng zui zui vì bà bà hay giận nên cảm tác bài thơ tặng bạn đốt đèn Face đọc chơi.
No comments:
Post a Comment