SANG ĐÔNG
Đông cùng giá lạnh vừa sang
Kéo theo cơn gió bẽ bàng những cây
Mưa rơi ướt đẫm vai gầy
Em lang thang giữa nơi đây sáng buồn
Ngoài kia tuyết cũng đổ tuôn
Dòng sông hóa đá không nguồn đã trơ
Tình ơi sao quá hàng hờ
Làm cho em mãi ngẩn ngơ sáng chiều
Nắng vàng gợi những cô liêu
Mình em đếm bước với nhiều thanh âm
Đêm đêm gối chiếc lặng thầm
Có ai hiểu thấu niềm thăm thẳm này
Bao lần mắt đẫm lệ cay
Thương yêu ngóng đợi bao ngày đã qua
Thời gian đã khiến thêm già
Người quên kẻ nhớ người xa kẻ gần
Bây giờ sắp đến mùa xuân
Hoa mai nở rộ cho gần ngày sau
Con tim thôi hết nát nhàu
Ông Tơ Bà Nguyệt cho cau quyện trầu...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment