AN NHIÊN TỰ TẠI
Sớm chiều nón lá che nghiêng
Thạch sùng tắc lưỡi nghe chiêng dưới đồi
Bàn ăn bày đủ loại mồi
Miền quê giản dị sáng ngời ruộng nương
Mỗi khi em bước trên đường
Mặt trời chưa thức tiếng chuông chưa rồi
Xóm làng người chẳng ngược xuôi
Bởi còn an giấc trong ngôi nhà mình
Còn ta ở giữa non xinh
An nhiên tự tại một mình....sướng không?
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment