ĐÊM TĨNH LẶNG
Đêm về tĩnh lặng mắt quầng sâu
Cõi nhớ vì ai hết nhiệm mầu
Vắng biển mình ên hoài ngóng đợi
Khuya đèn lạc lối bởi người đâu
Mưa về não nuột lòng nghe nhớ
Gió đến buồn hiu dạ thấy sầu
Ảnh của người xưa in đáy cốc
Không ngờ chút động đã lìa nhau.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment