GIAN DỐI
Nắng
Giả đò
In thân mình
Thành ảnh hình và bóng
Xây cuộc đời làm giấc mộng
Cho một người mang khát vọng thiết tha
Con tim này gởi về người xa
Cho đông ấm lại mặn mà nét yêu.
Sương
Mang hơi lạnh
Đến rất nhanh
Trăng thanh mờ nhạt
Cuộc đời đen bạc
Ai gian dối vô tình
Xé nát con tim
Nhưng một lòng sắc son
Ta vẫn đi tim
Có ngờ đâu thuyền ái
Đã dần chìm biển sâu.
Núi rừng ơi có nào hay biết
Biển âm thầm da diết không thôi
Con tim sao mãi bồi hồi
Gió gào biển khóc núi đồi buồn hiu.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment