Friday, February 16, 2024

Xh các thi hữu TTBH



 Mời các Thi Hữu yêu thích thơ thưởng thức chùm thơ XƯỚNG HOẠ thể Thất Ngôn Bát Cú của các Trưởng Bối, Huynh Đệ, Tỷ Muội và bạn bè của Tuệ Tâm và Trang Thơ Bằng Hữu ! Rất mong những nhận xét và chia sẻ của mọi người ! 


THOÁNG BUỒN

(Bài xướng của TT) 

Thoáng buồn mượn chữ gửi chàng thơ

Chẳng biết vì sao dạ thẫn thờ

Lục bát chưa tròn tình lỡ mộng

Đường thi lỗi vận nghĩa còn mơ         

Ngẫm xưa Lý Bạch mò trăng khuyết  

Trót để thánh nhân đãi kẻ khờ

Sao mãi u hoài  duyên với nợ

Muôn trùng cách biệt vẫn ngu ngơ ???

********

HẾT NGẨN NGƠ

(Bài họa của Tg Ngô Cẩn) 

Biết đấy buồn vương dạ thẫn thờ

Đường thi lỗi vận gửi vào thơ

Mơ về thuở cũ đầy thương nhớ

Mộng những hằng đêm thấy dại khờ

Phận mỏng cầu duyên tình lỡ dở 

Chàng thơ nhắc vậy vẫn mộng mơ

Bờ môi gửi lại người xưa ấy

Lục bát vo tròn hết ngẩn ngơ

Ngọc Cẩn

********

TRÓI TÌNH DU MỘNG

(Tg Namkha) 

 Xin hỏi: có còn ngọn lửa thơ?

Lim dim ươn ướt mắt ơ thờ

Thoáng buồn dáng mỏi tàn canh lỡ

Lẩn thẩn gót hồng lạc giấc mơ

Hoá bóng mù u thời lãng đãng

Nương nguồn ảo mị thuở lờ khờ

Trói tình du mộng về thơ dại!

Mỗi bước mỗi nhìn mỗi ngẩn ngơ

Dương Công Khánh

********

NGẨN NGƠ

(Tg Nguyễn Thành) 

Bằng Hữu u hoài mối nợ thơ

Thơ luôn chìm nổi những ơ hờ

Hờ đan nỗi nhớ đầy tâm mộng

Mộng thỏa lời thề trọn bến mơ

Mơ sẽ châu loan hồn chẳng khuyết

Khuyết tình trúc mã kiếp nay khờ

Khờ vời vợi bủa tao nhân cũng

Cũng đến trần đời cứ ngẩn ngơ

Nguyễn Thành

********

MỘT THOÁNG

(Tg Văn Đệ) 

Ngồi buồn nặn chữ viết bài thơ

Có lẽ thương em dạ thẫn thờ

Tí tách mưa rơi đêm trở lạnh

Rì rào gió lộng ngỡ trong mơ

Trăng lên chếch bóng ngồi chờ đợi

Nguyệt lặn chênh vênh mãi ngẩn ngơ

Nợ kiếp ba sinh hoài ảo mộng

Tư tương phận số mấy ai ngờ !

Đê Văn

********

NỖI BUỒN

(Tg Sông Hồ) 


Đất khách chiều buồn sáng tác thơ

Về tình sử đẹp mãi tôn thờ

Em quê Đồng Tháp nhiều mong ước

Tôi chốn Sài Gòn lắm mộng mơ

Thương trộm mà sao không thổ lộ 

Yêu thầm nhưng lại quá ngu khờ!

Chuyện ngày nao đã vào quên lãng

Nếu gặp tình cờ giả bộ ngơ ! 

Phuoc Ho

********

TẦM XUÂN

(Tg Lê Hải Âu) 

Chẳng hiểu sao lòng mãi thẩn thơ

Đèo mây, cỡi gió vẫn ơ thờ

Tóc xanh biếc mắt, ôi trời mộng

Má đỏ môi hồng, rõ cõi mơ

Nguyễn Khuyến thuở nào đông chịu giá

Trương Chi ngày ấy luỵ ra khờ

Vườn cà mấy bận tầm duyên nợ

Cành bưởi luôn trèo vẫn ngẩn ngơ!

Lê Hải Âu

********

TÂM TÌNH

(Tg Quốc Thái)

Một chút tâm tình gởi đến thơ

Yêu thương kết nối mãi tôn thờ

Anh em vững chí xây vần mộng

Bạn hữu chung lòng dệt ý mơ

Ước sẽ đong đầy dù khiếm khuyết

Mong hoài thắt chặt dẫu khù khờ

Quen nhau có thể là duyên nợ

Cách biệt muôn trùng cũng khó ngơ

Bao Thai

********

LÃNG TỬ

(Tg Thành Tâm) 

Lãng tử hồn bay với nàng thơ 

Đọc xong tim đập mắt sững sờ

Cơn đau dịu lắng lòng say mộng 

Sầu tủi chan huyền dạ đựng mơ 

Hàn Tử xưa kia nhờ trăng khuyết 

Lột bớt tim gan đãi kẻ khờ 

Mặc cho thế thái đầy duyên nợ 

Thả sức theo nàng cứ ngu ngơ

Thành Tâm

********

BUỒN LÒNG 

(Tg Ân Kim) 

Trăng rằm toả ánh...sáng trời mơ

Nhật thực mờ che...tối bến bờ

Sáo thổi lòng êm...từng nốt bổng

Cung đàn dạ ấm...đệm vần tơ

Buồn thương chốn cũ...non xanh biếc

Lệ nhớ người xa...mắt đục lờ

Xót dạ rồi chăng...lời khó tả

Buồn lòng chỉ biết...hoạ  vào thơ! 

Ân Kim 

********

TÌNH THƠ VẠN KIẾP BUỒN

(Tg Trần Mô Bin) 

Thi nhân trọng nghĩa quý nàng Thơ

Chẳng phải vì danh để thẫn thờ 

Vấn Đáp lưu tình không ảo mộng 

Luật niêm chẳng thạo nghĩa còn mơ

Ngàn năm Lý ,Đỗ tình không khuyết 

Bến cũ thuyền neo Phủ ngẩng ngơ 

Bạch thả hồn phiêu chưa hết nợ 

Một lần tiễn biệt tiếc duyên thơ.

Tran MoBin

********

MỘNG...! 

(Tg Ung Củ Chuối)

Lệ đẫm miên trường khốc ái thơ

Thu sang lối mộng đặng đương thờ

Kinh hao mõ hỏng đau niềm ảo

Tửu nhạt trà ôi nghẹn cả mơ

Nhất nhật vấn tình đâu kẻ dại

Bách niên vô đáp mấy ai khờ

Thiên nam địa bắc hoài tri kỷ

Tỉnh giấc ngàn say cứ ngu ngơ...

Ung Củ Chuối

********

MỘNG MƠ

(Tg Nhiên An)

Bởi gió mây trôi chẳng đợi chờ

Cho chiều lặng lẽ tím bâng quơ 

Mây trôi lạc bến chiều ngơ ngác

Nỡ để cung đàn đứt tiếng tơ

Nguyện ước giờ đây ai nuối tiếc

Lời thề mãi vọng lúc ban sơ

Đâu đây khúc hát thuyền xa bến

Gửi đó bao lời bến mộng mơ

Nhiên An

********

CẢM XÚC

(Tg Đình Bằng) 

Cảm xúc tuôn trào dệt ý thơ

Tình chung nghĩa cả mãi tôn thờ 

Ngàn năm đắp lũy đan niềm mộng 

Vạn thuở xây thành quyện ước mơ 

Nối nghiệp tầm tơ dù trí dại 

Đương thời chơi chữ dẫu tâm khờ 

Nương đàn xướng họa duyên hờ hững 

Nợ kiếp vò thân dạ ngẩn ngơ.

Bằng Trần Đình

********

HAI CHỮ

(Tg Nguyễn Khen) 

Thoáng buồn 2 chữ bởi gì đâu?

Lại để nàng thơ cơi nỗi sầu

Tình trong lục bát người  riêng giấu

Mượn áng thơ Đường thức dạ thâu

Bởi người chốn cũ không lần biết

Trót để thơ dàn...hóa sợ ngâu

Nếu nhỡ duyên còn thì cất bước

Dặm ngàn cách trở cũng thành câu

Nguyễn Khen

********

TẶNG NHAU

(Tg Diệp Bảo Thành) 

Chẳng gì tốt đẹp hơn được yêu

Ta đã cho nhau thật là nhiều

Tay anh mãi nắm tay em nắm 

Là chốn trần gian thật diệu huyền

Chẳng gì tốt đẹp hơn tình yêu

Nhìn trong mắt nhau đẹp mỹ miều

Ta tặng cho nhau ngàn tốt đẹp

Vững tin! Bằng Hữu nối thơ phiêu! 

Diệp Bảo Thành

********

ĐỢI CHỜ

(Tg Trang Mai Trang)

Xa anh, em lại thích làm thơ

Câu nhớ câu thương lẫn đợi chờ

Vần trắc vần bằng hòa muôn thuở 

Thanh huyền thanh sắc tựa hồ mơ...

Trầm trầm bổng bổng theo thu nhớ 

Xuống xuống lên lên mộng chẳng hờ

Vận đối yêu xa đều trăn trở  

Mà tình thì vẫn lẻ đường tơ...

********

 DUYÊN TƠ

(Tg Nguyễn Thị Minh Tú)        

Thu về gửi gắm chút duyên tơ

Tiếp nối đường thi họa phút chờ

Nghĩa thắm soi niềm cùng nét chữ

Tâm thành gợi ý với câu thơ

Lòng say cõi tục bao yên ả

Dạ ngã trần gian mấy hững hờ

Hé nụ hoa hồng  đang tỏa ngát

Hương tràn phảng phất ngỡ như mơ

Nguyễn Thị Minh Tú

********

​PHIÊU BỒNG

(Tg Nguyễn Thị Minh Thư) 

Lãng tử phiêu bồng với nàng thơ

Vì đâu buồn tủi với ơ hờ

Ôm sầu lưỡng lự bầu men mộng

Rũ phận la đà chén rượu mơ

Nếu đã nồng duyên thì đợi gửi

Còn chưa  hợp ý hãy ngưng chờ

Ta về Vĩ Dạ thuyền trăng ghé

Ước gặp em cùng mối duyên tơ

Nguyễn Thị Minh Thư

********

LỠ BUỒN

(Tg Huy Doãn)

Một thoáng họa vui với nàng thơ 

Vẫn còn cách biệt vẫn ngu ngơ

Chàng thơ ngơ ngẩn nhòm thiếu nữ

Thiếu nữ làm thơ ngẩn ngơ lòng


Lý Bạch khù khờ vòi câu chữ

Chữ nhủ niềm vui các hạ chờ

Dẫu buồn dù nhớ làm như nợ

Để biết yêu thêm khẽ được chờ 


Vần hay ý tốt hoài thương nhớ

Mãi vẫn kề vai vẹn nghĩa thờ

Tình ai ru ngủ đêm quạnh quẽ

Một góc trao duyên đối nghịch bờ


Để tình vỏn vẹn nửa giấc mơ

Cho ta mãi gửi mùa trao nhớ

Chẳng hay xa ngái tình ai hỡi 

Hỏi tại vì sao anh mãi chờ...


****************

        TRĂN  TRỞ 

(Tg Đặng Sơ )

Lớn lên chung một giếng làng ta 

Hẹn ước sông quê một mái nhà 

Yêu sách thương trường bu gót mẹ 

Thi kỳ tửu họa phụ tình cha 

Gánh đời rẽ bước tình đôi ngã 

Duyên bến sông chờ nợ xứ xa 

Nhắm mắt thời gian trôi nhanh quá 

Sao đành lỗi hẹn khúc dân ca 

                 ĐS21

*******************


LỜI BÌNH BÀI XƯỚNG

(Tg Đặng Sơ)

Bài thơ THOÁNG BUỒN của TT đọc rất dễ thương, ý tứ gọn gàng rõ nét, đúng niêm vần, đối, bố cục rạch ròi. Chữ THOÁNG đầu tiên của 2 câu đề quan trọng nhất, hay hoặc dở, nông hoặc sâu, đều nằm ở đây. Nếu thay từ khác ý nghĩa sẽ khác! "Chàng thơ" mà TT gửi tới có thể là người hiện hữu, có thể mơ hồ và cũng có thể chỉ là nhân cách hóa không phụ thuộc vào tác giả mà thuộc về liên tưởng của đọc giả. Câu hỏi tu từ - "Chẳng biết vì sao dạ thẫn thờ" thì đừng ai thèm trả lời vì thực tâm TT có hỏi ai đâu, hơn nữa đã quá nhiều lần tự vấn rồi...

Ở 2 câu luận:

"Ngẫm xưa Lý Bạch mò trăng khuyết

Trót để thánh nhân đãi kẻ khờ"

Chỉ có TT mới đủ kiêu hãnh dám nói mà thôi! 

Nhắc đến Đạo gia, thi nhân Lý Bạch (701 - 762) thời còn làm quan được kính trọng ngay cả Hoàng Đế cũng đã xuống kiệu để cùng đàm đạo, thì "Ngẫm xưa Lý Bạch mò trăng khuyết " từ cổ chí kim mấy ai đã ngẫm cho xong ?

Thơ là vậy, một sân chơi có giá trị từ 0 đến vô cực, sử dụng sự sâu sắc của chữ nghĩa để gởi đến ai đó tiếng nói lòng mình là điều quan trọng hơn cả, không khéo sẽ bị cho là phô trương kiến thức. 

Còn 2 câu kết "u hoài" và "ngu ngơ" là vốn liếng trời ban cho  những kẻ có tâm hồn thi sĩ, kiểu như:

"Ba hồi trống dục mồ cha kiếp

Một nhát gươm đưa bỏ mẹ đời"

Một sự ngông nghênh bất cần đời chỉ của riêng Cao bá Quát! 

Gởi TT một cảm xúc vui vẻ, hẹn gặp lại! 

Đặng Sơ

No comments:

Post a Comment