TIẾNG MƯA ĐÊM
Mưa từng hạt xuống hiên
Như bài ca trần thế
Gom nỗi buồn không thể
Xóa tan vào tầng không
Rơi từng hạt mênh mông
Bao u hoài xa nhớ
Đêm giật mình trắc trở
Nhớ em chiều ra khơi
Đêm nay từng giọt rơi
Em nghe lòng khắc khoải
Tình sao hoài xa ngái
Đưa em vào mộng mơ
Người đi xa còn nhớ
Chiều mắt ai ướt nhèm
Bên khung cửa nhà em
Hồi mưa chiều năm ấy
Trời chẳng có tầng mây
Không làn hơi của gió
Ánh trăng nào sáng tỏ
Trong một buổi thu chiều
Từng giọt mưa gõ đều
Trên mái nhà thảng thốt
Nhớ vị ngọt đôi môi
Đừng để cho em khóc
Em hoài xinh như ngọc
Ngoan hiền luôn thắm đằm
Dù ngày mai khó nhọc
Em không hề gục đâu.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment