KHUYẾT
Sớm buổi ngồi ôn chuỗi độc hành
Sau vườn những cậu sóc vờn quanh
Mưa buồn khóc hận đau hoài rõ
Gió lạnh sầu thương khổ đã rành
Một chén tương phùng đâu thỏa mãn
Trăm bầu rượu đắng cũng tàn canh
Ngày nao phố nhỏ cùng trông đợi
Mãi tận chiều nay ước chẳng thành.
Quốc Thái
(bài họa)
No comments:
Post a Comment