MỘNG CHẲNG THÀNH
Sớm buổi ngồi ôn chuyện học hành
Sau vườn mấy cậu sóc vờn quanh
Mưa buồn khóc hận hoài đau nhãn
Gió lạnh sầu thương mãi có rành
Một chén tương phùng nào được thỏa
Nghìn chung rượu đắng cũng mong manh
Ngày nao phố nhỏ cùng mong đợi
Đến tận chiều nay mộng chẳng thành.
No comments:
Post a Comment