BỒI HỒI THU
Thu trở lại cho ta bao hồi ức
Kỷ niệm thời náo nức giữ hoài thôi
Sông Hậu Giang bên lở với bên bồi
Đến lối rẽ dòng trôi theo hai ngã
Đã đi qua những ngày mưa vất vả
Nỗi lo nhiều hối hả vượt thời gian
Mẹ Cha thì đâu ngại những nguy nan
Nuôi ta lớn vô vàn thương yêu mến
Gánh nặng trên vai mỗi ngày đều đến
Gió bụi đường trần bến rộng thương yêu
Những ước mơ như những cánh diều
Cha Mẹ cho bao điều không nhận lại
Nay ta trải qua cái thời thơ dại
Lớn khôn rồi vẫn mãi một niềm mơ
Cho yêu thương hạnh phúc đến từng giờ
Mong tất cả tuổi thơ luôn ở lại
Ân nghĩa ta cứ mãi nợ chất đầy
Mà không thể trả ngay cho dứt được
Chắc có lẽ tại vì muôn kiếp trước
Lòng đa mang nên rước nợ thêm nhiều.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment