Cuộc đời chẳng bao giờ êm ả
Tựa bão bùng tạo những phong ba
Và con người như là chiếc lá
Giống bóng bay cao lại vỡ òa
Có niềm vui hiện lên đôi mắt
Hoặc nỗi buồn giấu chặt vào tim
Bóng hình ai ta mãi đi tìm
Bụi thời gian chẳng hề quên lãng
Mây trôi vào khoảng trời xa vắng
Gió buồn hiu thinh lặng đợi chờ
Lá vàng rơi bên đường phiền muộn
Đón mùa thu thiếu bước chân em
Mùa thu sau sẽ thật êm đềm
Người yêu nhau càng thêm hạnh phúc
Những nụ cười tươi thắm trên môi
Tình yêu này đã kết chặt rồi.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment