KHUYẾT ĐỀ
Sáng sớm mang hàng đem xuống chợ
Nhân gian diễn cảnh tưởng như chừng
Bọt bèo giá cả nghe sao nản
Với bản thân Ta vẫn nặng mang
Người khôn ngoan nghĩ ta khờ muôn kiếp
Giữa chốn hoang vu vẫn mơ màng
Ta cứ mặc người đời mua bán
Kiếp nhân sinh mọi thứ chỉ lâm thời
Nói chi đây tiếng gọi của muôn đời
Có những thứ không và có thể
Thế giới ta bà vui cười đi nhé
Còn riêng ta nhận một kiếp khờ
Ta đi giữa mùa thu cuộc đời
Dẫu phong ba cười ngặt nghẽo chơi
Buồn vui một kiếp luôn theo đến
Sân si hỷ nộ mãi xa mờ.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment