TẢN MẠN
Có người cứ bảo đam mê sách
Dệt mộng huyền gom chép thành thư
Ngày kia mỏi mòn đem ngăn cách
Chữ nghĩa buồn hiu rách nát nhừ.
Quốc Thái
Có người cứ bảo đam mê sách
Dệt mộng huyền gom chép thành thư
Ngày kia mỏi mòn đem ngăn cách
Chữ nghĩa buồn hiu rách nát nhừ.
Quốc Thái
Mừng chúc chu niên hạnh phúc nha
An vui ấm áp tỏa khuôn nhà
Con trai học giỏi xinh như Mẹ
Bé gái ngoan hiền đẹp tựa Cha
Gánh vác trong ngoài cô vợ đảm*
Tề gia sớm tối anh chồng thà*
Gia đình mạnh khỏe cười vang tiếng
Mừng chúc chu niên hạnh phúc nha.
Quốc Thái
*đảm đang
*thật thà
Ảnh ĐB
Quốc Thái
Ngày nay tiến sĩ lắm đau thương
Bừa bãi phát ngôn giữa phố phường
Trình độ cạn nông nhưng thích nói
Tiếp thu thấp kém lại ưa cương
Nhân dân quần chúng gọi thằng "đám"
Facebook thông tin bảo đứa "tồi"
Nghiên cứu nhiều năm sao lại thế?
Người làm khoa học lắm tai ương!!!!
Có bà tiến sĩ (lại là tiến sĩ) lộng ngôn trên đài truyền hình gọi quần chúng nhân dân là "đám". Như trước đây bà cũng đã từng lớn tiếng chửi những người dùng Facebook là "vô công rỗi nghề" (tg)
Ơn người đã ghép những vần thơ
Hạnh phúc đê mê lẫn dại khờ
Sóng nước lung linh trong nắng mới
Mây hồng lơ lửng buổi chiều mơ
Thi nhân gõ phím hồn chia sẻ
Mặc khách vào xem dạ khó ngờ
Biến giận thương yêu thành nhạc khúc
Mong chờ đón đợi thể nào ngơ.
Quốc Thái
Cám ơn người ghép những vần thơ,
Hạnh phúc đê mê lẫn dại khờ.
Sóng nước lung linh trong nắng mới,
Mây hồng lơ lửng buổi chiều mơ.
Thi nhân gõ phím hồn chia sẻ,
Mặc khách xem bài dạ ngẩn ngơ.
Hờn giận thương yêu thành nhạc khúc,
Nhớ nhung chờ đợi...mãi mong chờ.
Quốc Thái
(Họa ý một bài thơ của Tỉ Hoài Niệm)
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về múc nước ở bờ sông
Chờ hôm đám cưới vô duyên ấy
Đem tưới lên em để rửa lòng
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về mua súng hiệu Cà Nông
Chờ hôm nhà gái sang bên ấy
Anh thụt vài phong thay pháo bông
Quốc Thái
( mượn lời tựa một bài hát cùng tên)
Cứ tưởng tình đầu đã cũ
Mười năm qua vẫn chết rũ trong tim
Chia tay cũng chẳng muốn tìm
Người tung cánh như con chim rời tổ
Người ở lại đau, buồn, khổ
Rồi thời gian cũng xóa sổ bóng hình
Bỗng một hôm, bất thình lình
Gặp lại nhau, ngọn lửa tình bừng cháy
Quên đi câu chuyện đã gãy
Lại hẹn hò như đã mãi bên nhau
Và rồi thân xác đổi trao
Mùi da thịt cùng nhau hòa quyện
Mười năm viết nên câu chuyện
Mối tình đầu của thuở nguyện nguyên trinh
Gặp nhau bị tiếng sét tình
Rồi hai đứa biến hai mình thành một
Trao nhau nụ hôn dại dột
Đến những yêu thương của một tình đầu
Nhưng mà ai có ngờ đâu
Sao lần ấy là âu sầu mãi mãi
Hôm nay mười năm gặp lại
Ta thêm một lần viết lại tình yêu
Quốc Thái
Cảm tác theo tâm tình của một người bạn
LẦN ĐẦU GẶP GỠ
(tiếp nối bài thơ của tác giả Trần Văn Đệ bên dưới)
Thôi về lấy vợ cho xong
Ngày mai anh cũng tay bồng tay mang
Quên đi ngày tháng lang thang
Gặp em hôm ấy lòng mang bóng hình
*
Tương tư ôm một khối tình
Em về bên ấy còn mình đơn côi
Nên anh quyết cưới vợ thôi
Và hình bóng ấy đã trôi mất rồi
*
Không duyên chẳng nợ thì thôi
Em về bên đó còn tôi bên nầy
Nhớ về một cuốn phim hay
Tình chưa đã hết nắng mai cuối đường
*
Quốc Thái
LẦN ĐẦU GẶP GỠ
***
Đi xem một bộ phim tình
Thấy cô em gái xinh xinh dịu hiền
Em cười má lúm đồng tiền
Tôi vui vẻ hỏi em tên là gì ?
*
Thấy em ngoảnh mặt quay đi
Làm tôi rất ngượng đến khi ra về
Tôi vào uống cốc cà phê
Để cho tỉnh lại khỏi mê mãi hoài
*
Rồi đây em thắm duyên ai
Để tôi ở lại miệt mài nhớ thương
Biết rằng trên bước dặm trường
Tình yêu một phía vấn vương cõi lòng
*
Bài và ảnh: Tác giả: Trần Văn Đệ
VẠN VẬT DO DUYÊN
Chớ để sân si ái...mắt lòa
Thi hành với nói đi đôi nha
Dung hòa các thứ buông tranh chấp
Thấu hiểu bao điều ắt vị tha
Tiếng nói chân thành - không đả phá
Lời chia thấu đáo - chớ lơ là
Khi mà đã biết điều hay phải
Vẫn nghĩ người đời hãm hại ta???
******
Vẫn nghĩ người đời hãm hại ta???
Là vì oán ghét chốn ta bà???
Trần gian cuộc sống không thù hận??
Cõi tạm hồng trần có thứ tha!!
Tại bởi tâm làm điều trái đạo?
Hay do não thích thứ gian tà?
Nên dù ngẫm biết điều chân ái!
Chỉ thấy xung quanh kẻ hại ta..!!??
Quốc Thái
*
Bài nối tiếp từ câu cuối thơ Tuệ Tâm, và bài tự nối thơ Quốc Thái
*
VẠN VẬT CHUYỂN LUÂN ĐỂ GIAO HOÀ
Bài họa thơ tác giả TMH - Hien Tran
Vạn vật chuyển luân để giao hoà
Cuối thu khoe sắc đẹp ngàn hoa
Tình yêu trong sáng luôn thắm đượm
Hạnh phúc tuyệt vời mãi giao thoa
Trao tặng nụ hồng hương ngào ngạt
Nhận lấy nhành ân đẫm thiết tha
Cuộc sống tình người bao đẹp đẽ
Đừng để sân si ái...mù loà !!!
Tuệ Tâm
30.11.2020
BỐN MÙA LUÂN CHUYỂN ĐỂ DUNG HOÀ
Bốn mùa luân chuyển để dung hòa
Ngày tháng diệu kỳ đẹp sắc hoa
Hạnh phúc tuyệt vời còn thấm đẫm
Tình yêu mầu nhiệm vẫn giao thoa
Nâng cành sen thắm trong khao khát
Thắp ngọn nến hồng giữa vỡ oà
Em đã cho anh tình đẹp đẽ
Bình minh rực rỡ rạng tình ta
Trần Minh Hiền Orlando ngày 24 tháng 11 năm 2020
Tay anh nâng phím đàn
Gãy từng nốt nhạc vang
Ru em vào dĩ vãng
Dạo trên bãi cát vàng
Anh dệt khung trời mộng
Trên bức màn nhung bông
Có em đôi gót ngọc
Cho anh phiêu bềnh bồng
Anh hát bản tình xanh
Bên thềm còn vương nắng
Em tâm hồn trong trắng
Cho anh hoài yêu em
Cuộc tình có nằm ngang
Anh ngàn năm vẫn thế
Cuộc đời dù dâu bể
Anh không thể xa em
Người đời đầy tham vọng
Thích nghe điều trống rỗng
Ưa dệt điều mơ mộng
Nên một mình bon chen
Vu vơ một tiếng kèn
Thấy hào hoa chói sáng
Quên những điều thiện ác
Thành hạt cát hư vô
Nhạt nhòa vào dĩ vãng
Anh cô đơn lạc loài
Một mình trong phòng vắng
Độc thoại cùng bóng đêm
Quốc Thái
Họa thơ ts TT
ĐÊM
Em hát bản tình ca
Ru hồn mình lãng đãng
Mưa trên khung trời lạ
Ký ức giờ lang thang
Em vẽ mùa thu vàng
Chỉ còn trong ảo ảnh
Lá thu vàng chạng vạng
Rớt ngang đời mong manh
Em viết bài thơ xanh
Dưới hiên nhà đợi nắng
Phơi vui buồn đen trắng
Về một thời yêu anh
Em nghe đời thở than
Hiểu thắng thua phút cuối
Hợm hĩnh rồi tiếc nuối
Vô cảm trước chê khen
Em thấy đời ảo vọng
Hạnh phúc từ sáo rỗng
Ngọt ngào người mơ mộng
Đêm vẫn phải chong đèn
Em nhìn em thật hiền
Qua những điều thiện ác
Như dã tràng xe cát
Nếu sống chẳng an nhiên
Như cơn mưa dĩ vãng
Vầng trăng anh lạc loài
Trên mặt hồ hoang vắng
Trong tiếng thầm của đêm !!!
Tuệ Tâm
30.11.2020
NĂM THƯƠNG
Một thương xa mấy cũng thương
Tại sao mà lại đôi đường cách nhau
Tình thâm sao để phai màu
Mất rồi khó tìm được câu hảo hòa
Hai thương chẳng ngại gần xa
Sớm hôm khuya sáng bóng tà chẳng vơi
Cái tôi được dịp nó vui
Những lời chân ái ngậm ngùi chôn sâu
Ba thương nên mới là đau
Nhiều người không hiểu gắn màu lâm li
Ghét ganh, ganh ghét thế thì
Nghe mà mặn chát những khi đắng lòng
Bốn thương với những mỏi mong
Mong sao thoát khỏi những vòng u mê
Hãy mang ký ức quay về
Những ngày nắng đẹp vùng quê đợi chờ
Năm thương với những mộng mơ
Vườn hoa thơm ngát lời thơ mọi người
Cùng nhau ta nói ta cười
Để cho quên hết cõi đời đục trong
Quốc Thái
Họa thơ ts TT
VỀ THÔI
Một rằng thương mấy cũng thương
Vì đâu nên nỗi giữa đường lạc nhau
Chữ tình vốn dĩ không màu
Giờ sao tìm lại hồng câu giao hoà
Một rằng xa mấy đặng xa
Để rồi nắng tắt chiều tà chơi vơi
Tổn thương được dịp reo vui
Nơi nào mang thả ngậm ngùi chìm sâu
Một rằng đau mấy cũng đau
Ai ngăn dòng lệ trắng màu chia li
Một thôi thì mấy thôi thì
Nhưng sao đắng chát mỗi khi nặng lòng
Chuyến xe ăm ắp ước mong
Gập ghềnh lăn bánh từng vòng đam mê
Về đi thôi! Mạnh mẽ về !
Bình an nắng gió đồng quê đang chờ
Về đi ươm lại ước mơ
Về thôi yên ấm câu thơ đợi người
Về đi tìm lại nụ cười
Về thôi để ngẫm cuộc đời đục trong...
Tuệ Tâm
29.11.2020
Xã hội giao du gọi bạn bè
Phân người tốt xấu chớ không phe
Hiền tài giúp đỡ trong thăng tiến
Kẻ mọn vùi ta như bóng đè
Hãy chọn lòng người để biết phân
Đừng ham ảo vọng mà bất cần
Trắng đen phải trái luôn tường tỏ
Chớ quá u mê sẽ hận sân.
Quốc Thái
Lượm tấm hình trên mạng, cảm tác vài câu vậy thôi
(Thơ vui, vui là chính, dính là chui😁😁😁😁)
*
Bước tới "Đèo Ngang" thấy "đang nghèo"
Người người bụng đói quắp chèo queo
Ba con lợn ốm la inh ỏi
Một chú meo con gọi méo mèo
*
Cô 'Hương" bán quán "ở bên đèo"
"Heo ở bên đường" bị đói meo
Khách chẳng thăm hàng nên cứ ế
Ngồi buồn tính toán thoát sao nghèo
*
Chị "Chín Bến đò" mắt cứ nheo
Người qua kẻ lại chỉ dăm hèo
Tiền không vô túi làm sao sống
"Chó bến Đình" teo đã biết nghèo
Quốc Thái
😂😂😂
😁😁😁
Mình hay mắc bệnh con lừa
Thêm luôn cái lỗi cứ ưa gạt người
Gạt xong ta khoái chí cười
Chê bọn chúng nó to người mà ngu
Dân tộc, quốc thể á đù
Mai kia họ biết khôn ngu thế nào
Ra đi sẽ chẳng quay vào
Tiếng tăm lỗi bệnh dạ dào bay xa
Thế giới khắp nẻo ta bà
Chê quê mình đó.... toàn là gian manh
Quốc Thái
Cảm tác chuyện buồn của tg Đỗ Thanh Khương
*
CHUYỆN BUỒN .....
🤣🤣🤣🤣
Vì ngôn ngữ bất đồng
Chuyện này có buồn không..,?
Ba ông Tây lòng vòng
Dạo quanh trên đường phố
Thấy ba ông lớ ngớ
Bà bán dạo mời chào
Mời ba ông tây vào
Chả biết dụ làm sao...?
Mỗi ông làm một bộ
Bằng cái già cắt cổ
Một triệu đồng một bộ
Đồ truyền thống Việt Nam
Ba ông bước giăng ngang
Tỏ ra ta đoang hoàng
Yêu nền văn hoá Việt
Ba ông đâu có biết
Mình đã bị lừa rồi
Đáng buồn hay đáng cười
Bởi lòng người lừa đảo
Bởi lòng người giả tạo
Mang lại những buồn...😄
Đỗ Thanh Khương
Hà Nam cuối tháng 11
St: Đỗ Thanh Khương-Ảnh: sưu tầm —
đang  cảm thấy hào hứng.
Xa mặt thì đã cách lòng
Nên em vội vã bỏ chồng theo anh
Bạn bè nói, cứ chối quanh
Coi như thế giới chẳng rành chao tương
Mỗi ngày sai một dặm đường
Lại bảo chúng bạn coi thường, ghét ta
Nhân sinh trong cõi ta bà
Tình duyên lú lẫn ấy là vậy thôi
Quốc Thái
Chuyện tình hấp dẫn anh ôi
Cái tôi nó lớn không thôi được mà
Em mơ anh ở chung nhà
Anh thì khao khác em nà nõn thôi
Thiên hạ ném đá choi choi
Anh em đóng cửa ỉ ôi trong nhà
Người nói mỏi miệng người ta
Chúng mình sung sướng mới là thần tiên
Tran MoBin
Cảnh nghèo nhà dột cột xiêu
Muốn đi cưới vợ sợ nhiều gian nan
Thương cô gái nhỏ bán hàng
Mà không dám ngỏ sợ nàng chê bai
Cho nên ngày tối lai rai
Đi qua đi lại ngó hoài cái lung
Quốc Thái
Sông kia lẳng lặng lững lờ
Sao em vội đã....không chờ đợi anh
Sân vườn hoa lá vàng hanh
Bầu trời xám xịt... cho anh say hoài
Say cho quên hết tháng ngày
Quên đi những buổi đêm dài bên nhau
Những chiều ngồi dưới hàng cau
Ước gì cau rụng hết đau cái lòng
Dẫu sao em cũng lấy chồng
Thôi đành chúc phúc mẹ chồng của em
😎😁😎😁
Quốc Thái
Anh ước mong
Được bên em sớm tối
Để đêm về
Chung gối mộng yêu thương
Anh ước mong
Đôi ta mãi chung đường
Cùng xây đắp
Một tương lai hạnh phúc
Anh ước mong
Bờ môi hôn nồng thấm
Đêm trao tình
Trong tổ ấm yêu thương
Quốc Thái
Đông về lạnh buốt đôi vai
Để cho ai nhớ đến ai thật nhiều
Nhớ ai hết sớm đến chiều
Mơ vòng tay ấm, trao điều yêu thương
Dẫu xa trên vạn nẻo đường
Con tim nồng ấm tình thương dạt dào
Xa xôi cách trở chẳng sao
Trong lòng luôn nghĩ về nhau đủ rồi
Quốc Thái
Cuối Mười Một nắng không còn gắt nữa
Gom tâm tình gởi về nửa mình thương
Dấu yêu ơi! Đêm ngày dệt tơ vương
Những sớt chia sẻ nhường khi đông tới
Anh nhận gió từ bên em diệu vợi
Anh phương xa vẫn ngóng đợi từng đêm
Đón tình em mi ướt lẫn môi mềm
Đón ân tình cho mình thêm xuân sắc
Anh nơi đây sẽ nhớ điều em nhắc
Khi ra ngoài sẽ mặc ấm cho anh
Kéo cổ cao lúc đi nhanh ngoài phố
Để gió không cơ hội để mà chen
Em đã hiểu lòng anh nhiều trăn trở
Bao ưu phiền và trần nợ đang mang
Kiếm miếng ăn chẳng phải quá nhẹ nhàng
Đêm về đến cơn lạnh mang rét buốt
Tháng Mười Một nhận thơ hình trao chuốt
Ngắm nhìn em....Xua rét buốt.....Mùa đông....!
Quốc Thái
Họa thơ TT
GỬI VỀ MỘT NỬA YÊU THƯƠNG
Tháng mười một trời không còn nắng nữa
Em gửi vần thơ về một nửa yêu thương
Dấu yêu à, thu vẫn cứ vấn vương
Chẳng nhạt nắng để nhường cho đông tới
Em gửi gió về bên anh vời vợi
Nơi có người vẫn chờ đợi hằng đêm
Gửi yêu thương cho được ướt môi mềm
Gửi nồng nàn cho tình thêm hương sắc
Gửi đến anh bao nhiêu điều thầm nhắc
Đông lạnh rồi hãy mặc ấm nghe anh
Nhớ cài khuy khi chạy nhanh trên phố
Kẻo ngoài kia mưa gió vẫn bon chen
Em vẫn biết anh còn nhiều trăn trở
Chuyện gia đình bao nặng nợ phải mang
Chuyện áo cơm đâu có thể nhẹ nhàng
Đông buốt giá khẽ khàng thêm giá buốt
Tháng mười một vần thơ tình chau chuốt
Gửi về anh….Xua giá buốt….Đầu đông...!
Tuệ Tâm
29.11.2020
Nghĩ lại sao mà lắm sĩ ngu
Ngày đêm chế tác chuyện lù khù
Hư ngôn hại não thằng cha lú
Tối nghĩa đau đầu gã hói u
Sáng tạo bao nhiêu điều mất ngủ
Làm ra toàn những thứ như mù
Thương cho mấy kẻ khen là phú
Nịnh bợ ngang tàng gọi chí phu.
Quốc Thái
Cảm tác chuyện thế sự
Ban chiều ngắm những lá vàng rơi
Nghĩ đến tương lai một phận đời
Bữa cứ lo giành mong túi nặng
Hôm thì nghĩ ngợi sợ tiền vơi
Tình ngay ý đẹp xem sai chữ
Nghĩa xấu câu dơ tụng hết lời
Nhắm mắt xui tay còn được mất
Khi nào tỉnh trí hỡi người ơi.
Quốc Thái
TIẾN SĨ NGU
Quốc Thái
Đất Việt ngày nay... lắm sĩ ngu,
Ngày đêm toàn nghĩ chuyện lu bu.
Hư ngôn, bại não... thằng cha lú,
Thối nghĩa, đau đầu... gã hói khù.
Ngồi đẻ bao nhiêu điều chẳng ích,
Làm ra toàn những thứ vô thu.
Vậy mà có kẻ kêu là đúng.
Tiến sĩ quê ta sao quá ngu?
Hết rồi
😆😆😆😆😆😆
Chiều nay ngắm những lá vàng rơi,
Nghĩ đến tương lai một phận người.
Cõi tạm tranh giành từ kiếp sống,
Trần gian chiến đấu đến muôn đời.
Lời hay, ý đẹp ai nào giữ?
Nghĩa xấu, từ tồi họ vẫn chơi?
Nhắm mắt xui tay còn, được, mất?
Sao không sống tốt được như Người ?*
Quốc Thái
*(Đức Phật, Chúa Trời)
Ước gì em xây giấc mộng cùng anh
Cho con thuyền xa khơi được về nơi cần đỗ
Dẫu ngoài kia bão giông nhiều ngăn trở
Có em rồi trời tạnh hết nguy nan
Quốc Thái
Con thuyền được làm bằng 100% sô-cô-la
Tạ ơn những bậc anh hào
Đã vì dân chủ máu đào tuôn rơi
An dân bảo quốc nơi nơi
Cho bình yên đến, cho đời an vui
Quốc Thái
Phố chợ chiều nay mưa tuôn
Vắng em nên phố cũng buồn hư không
Những ngày chiều đẹp ấm nồng
Nhớ em ra nhớ vào trông ngút ngàn
Đêm nay trăng hiện khuôn vàng
Nhìn trăng bụng nhớ, lòng càng vấn vương
Nhớ người anh đã thầm thương
Yêu em yêu cả thiên đường mộng mơ
Nơi đây sương xuống mây mờ
Tình anh từ thuở ban sơ vẫn chờ
Nhớ em khuôn mặt ngây thơ
Ngày mai ta dệt giấc mơ của đời
Hôm nay trời lại sáng ngời
Mừng em khỏe lại rong chơi một ngày
Tình anh vẫn thế chẳng thay
Bởi hình bóng đó, môi này điểm son
Quốc Thái
Họa thơ TT
CHIỀU MƯA PHỐ NÚI
Chiều nay phố núi mưa tuôn
Anh ơi ! Có biết em buồn lắm không ?
Tự nhiên mắt thấy cay nồng
Nhớ ai mà cứ xa trông non ngàn...
Cuối thu còn ánh trăng vàng ?
Nhìn con đường vắng lòng càng vấn vương
Còn gì hơn nhớ người thương
Yêu anh, yêu lắm đêm trường mộng mơ
Mưa bay theo gió mịt mờ
Anh yêu giờ ở nơi đâu, có chờ ?
Nhớ anh, em viết bài thơ
Gửi anh, gửi cả ước mơ cuộc đời
Tạnh mưa trời lại cao vời
Niềm yêu hoang hoải chơi vơi cuối ngày
Yêu anh, em chẳng đổi thay
Khắc ghi trong dạ tình này sắt son...
Tuệ Tâm
26.11.2020