Friday, June 17, 2016

KHÔNG BAO GIỜ CHẾT KHI TRÁI TIM CÒN THOI THÓP THỞ

KHÔNG BAO GIỜ CHẾT KHI TRÁI TIM CÒN THOI THÓP THỞ
Anh Huỳnh
Xin đừng chết khi trái tim còn thoi thóp thở.
Chớ buồn chi dù môi chỉ nhếch méo vẻ cười.
Ta hãy tự biết ta vốn là những Con Người...
Máu thắm đỏ luân lưu trong dòng sông chủng tộc.
Nhớ Do Thái xưa tưởng không còn lý do phục quốc.
Mười hai tiếng đồng hồ lật ngược thế cờ
Nay đã hiên ngang lừng lững dưới vòm trời
Làm sao để người thấu nỗi oan khiên trời non nước Việt…
Việt Nam ta đã hứng chịu ngàn năm Bắc thuộc,
Soi lịch sử xem Nam bang làm Tàu khiếp đãm bao lần (?)
Dòng sông nào chịu chết từ trên đỉnh thượng nguồn?
Con chim biết chuyền cành đua hót,
Con giun biết oằn mình gom nội lực.
Chúng ta phải biết thế nào là tự cường tự lực...
Tàu đừng mơ độc bá... lấy nước ta làm riêng cõi phiếm du.
Thế giới buổi này ai cho bây cướp nước, nham hiểm dập trù
Luôn thực hiện một sách lược hù dọa lấy thịt đè người.
Giàu mưu lược nham hiểm đáng khinh làm thế giới cợt cười
Mà không được hơn một trăm ngàn đô cứu trợ Phi khi bão lụt
Thấy người người trên thế giới tử tế, tự do sung túc văn minh,
Tàu chỉ biết copy, làm hàng nhái chạy theo lòe cho đỡ ngượng
Hung hãn chiếm dụng lân bang, giết người cướp ngang nội tạng.
Dùng tiền cho mưu đồ đen tối... thì biểu lộ lòng tham vô hạn,
Nhưng chưa hề thấy một xu nhân ái cho cảnh thương tâm.
Thế giới nhiều nước truy điệu cho tàn sát sinh viên Thiên An Môn
Bè lũ cầm quyền chúng bây mắt điếc... tai đui... không biết thẹn
Khi Người Việt Nam Châu điểm mặt mày qua biết bao sự kiện
Mấy ngàn Km xa xôi cũng nhận đùa “nhận diện phòng không”
Ham bành trướng, mộng bá quyền cướp đoạt Biển Đông
Bây sẽ tan thây, nát nghếu trong trận bát quái này...nhất định
Khi còn một Người Việt thoi thóp thở dưới ánh mặt trời...
Cũng tiếp nối vạch rõ chân tướng nham hiểm của Tàu phù,
Lôi bộ mặt cướp cạn của chúng mày ra cho cả thế giới này nhận diện.

No comments:

Post a Comment