Wednesday, August 14, 2024

CÓ...


CÓ...


Có một người em mãi gọi tên

Có niềm vui chỉ mình em thích

Mỗi một ngày xé thêm tờ lịch

Nụ hôn xa cũng chưa có bao giờ


Có những lần em viết thật vu vơ

Rồi bỗng dưng giận hờn vô cớ

Có những khi một mình mắc cỡ

Tự nhiên sợ ai đó la rầy


Có những chiều em ở tại nơi đây

Mà thương nhớ gởi về phương xa ấy

Ước mong sao mỗi sớm mai thức dậy

Có vòng tay che chở tháng năm dài


Có nỗi buồn không thể phôi phai

Có niềm tin vẫn theo hoài năm tháng

Mặc gió mưa hay trời khô hạn hán 

Thương thật nhiều chẳng thế nào quên.

No comments:

Post a Comment