THẰNG ĂN TRỘM
(thơ zui)
Thằng ăn trộm quen tay khó giữ
Luôn rình mò chôm chữ người ta
Ngày kia mới niệm di đà
Hôm nay đạo chích thiệt là bó tay
Người cứ tưởng anh tài dữ lắm
Đông và tây hiểu đậm thiệt tình
Tây Tàu Ả rập Latinh
Anh đều thông suốt như mình tay chân
Bỗng phát hiện ôn thần vịt vật
Vào kho thư lấy tất của người
Đem về thêm thắt cho tươi
Xong hồ biến cái của người thành ta
Bị phê phán kêu là chỉ trích
Góp ý thời chẳng thích đâu nha
Mồm vang chửi tới ông bà
Bởi vì ganh ghét nên là móc bươi
Ơi văn sĩ sao lười động não
Chôm bài người xông xáo ký tên
Thêm bè thêm lũ gần bên
Cùng nhau tâng bốc lên trên chính tầng
Người cầm bút nên cần làm đúng
Mượn ở đâu ghi đúng ngọn nguồn
Đừng chơi cái kiểu gian buôn
Đạo văn chôm chữ thật buồn lắm thay
Người xưa nói " ngủ ngày quen mắt"
Trộm quen tay khó cắt được mà
Buồn cho cái lũ tâm ma
Di đà niệm Phật mà là ác tâm
Quốc Thái
*
Thiện tái chắc là bị tại thiến
Nên người ta mới biến chất đây
Hay là đạo mạo giống Thầy
Ngày đi lường gạt tối bày "nam mô..."
Cho tứ mã nhào vô dạy hắn
Đánh vào mông kéo thẳng chân tay
Để cho hắn phải biết này
Khỏi lên trên nét làm thầy đạo văn
No comments:
Post a Comment