THÁNG MƯỜI MỘT RỒI HỞ EM
Thoắt cái tháng Mười một rồi hở em
Có giọt nắng ở bên rèm thủ thỉ
Lá vàng kia nói điều chi ấy nhỉ
Gió thì thào rằng nay chỉ có em
Tháng Mười một chiều đến lại lem nhem
Ông mặt Trời cứ luôn thèm ngủ sớm
Cao nguyên xanh cánh đồng hoa lá bợm
Như muốn cùng nhau về thơm xứ Buôn Mê
Dăk Lăk ơi đời đâu có chán chê
Tháng Mười một khi đêm về sao sáng
Từng kỷ niệm xưa quay về lãng vãng
Đôi tim yêu ôn dĩ vãng năm nào
Tháng Mười một về với những khát khao
Em còn nhớ buổi chiều nào hồ Lăk
Đôi tay cùng đan vào nhau siết chặt
Và thì thầm ta luôn khắc tên nhau.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment