Sunday, February 13, 2022

CẢM XÚC NGÀY XUÂN


 CẢM XÚC NGÀY XUÂN

(Cảm tác từ một bài thơ của người bạn)

Vàm Cống,

Nơi tôi không sinh ra.

Nhưng là nơi tôi lớn lên,

Và đã cho tôi nhiều kỷ niệm.


Vàm Cống,

Quê Ngoại hiền hòa mến yêu,

Với bao người thân trong họ tộc, 

Cùng những bạn bè ở lứa tuổi hồn nhiên.

****

Nhớ tuổi học trò

Nhiều khó khăn thiếu thốn.

Cơm không đủ ăn,

Áo không đủ mặc.

Đêm về dưới ánh đèn dầu loe loét,

Ngồi học bài,

Hay tán chuyện cùng nhau.

Dẫu thiếu thốn 

Vẫn hồn nhiên biết bao,

Vì tuổi nhỏ, lo chi ngoài việc học.

****

Rời tuổi ngọc,

Mỗi người đi một hướng.

Đứa thị thành, đứa vẫn ở lại quê.

Vì mưu sinh nên chẳng chung lối về,

Dịp lễ Tết mong cận kề tâm sự.


Nơi tôi ở cách quê xưa ngàn dặm.

Xứ lạ quê người,

Giờ cũng đã thành quen.

Cũng đã cho những kỷ niệm nhớ về,

Thời tuổi trẻ bộn bề chuyện làm, học.

Cùng những ngày vui chơi cùng bạn mới,

Những buổi tiệc tùng, đi dạo khắp đó đây.

Những chuyện vui, buồn, sướng khổ đong đầy,

Những đam mê của những ngày tuổi trẻ.


Nhưng quê hương vẫn là nơi để nhớ,

Tuổi đời càng nhiều càng nhớ lắm miền quê.

Vì mưu sinh tôi cũng chẳng lần về,

Thăm quê cũ với vùng trời kỷ niệm.


Bạn bè xưa vẫn một lòng tâm niệm,

Dẫu có xa nhưng cũng vẫn thật gần.

Giữ tin nhau qua những dòng tin nhắn,

Qua những lần điện thoại hỏi thăm nhau.


Tết năm nay tôi nhận phone bạn cũ, 

Từ bên kia bờ đai dương gọi thăm.

Qua trang Face dẫu xa cũng thành gần,

Thấy mặt nhau cùng chuyện trò thăm hỏi.


Ba chúng tôi như sống lai tuổi ngọc,

Trò chuyện vui cười như còn thuở học sinh.

Thế mới biết cái tình của chúng mình

Mấy mươi năm vẫn in như là một

.......


Quốc Thái

(Viết theo thể tự do, và theo cảm xúc)

No comments:

Post a Comment