MƠ
Vì bận nên mới thơ thẩn thờ
Cho quên ngày tháng hỏng quên giờ
Bao nhiêu mệt nhọc xua tan biến
Ngồi đọc lại thơ...rồi mộng mơ
Mơ về ngày tháng thuở còn thơ
Chỉ biết chơi thôi chả biết chờ
Ai khóc ai đau nào có biết
Học trò ngây dại những chiều mơ
Giờ đây thêm tuổi vẫn còn mơ
Mơ ước người đây cứ đợi chờ
Cuộc sống thăng trầm nhiều thay đổi
Thôi thì mặc kệ cứ nằm mơ
Mơ người thoát khỏi cái ngây thơ
Chỉ biết than van đến dại khờ
Để mãi lạc loài trong bóng tối
Mong ra giấc nồng khỏi còn mơ
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment