CẢM THÁN
Hợp với thi nhân để khởi nguồn
Ai dè chỗ ấy lắm điều luôn
Vì tranh cái ghế người thay mặt
Bởi muốn danh xưng kẻ lách luồn
Tính chuyện gian manh đầu phấn khởi
Chơi trò giả nghĩa lệ trào tuôn
Xong rồi bịt mắt đem nhau tố
Nghĩ đến mà sao cảm thấy buồn.
*
Nghĩ đến mà sao cảm thấy buồn
Thương phường hám phận chữ tình tuôn
Như dòng suối chảy hoài vô định
Giống lục bình trôi mãi chịu luồn
Tự diễn chiêu hài trên mạng ảo
Ca bài sắc dục ở đời luôn
Trông vào các vị kêu thi sĩ
Cảm hứng văn chương bỗng tắt nguồn.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment