EM LÀ CÔ BÉ VÔ TƯ
Em là cô bé vô tư chẳng biết buồn
Không hoang mang trước cõi trần luôn sầu muộn
Tâm thánh thiện nên nhiều người yêu mến chuộng
Lỡ vắng anh rồi, bé cũng chẳng buồn đâu
Nếu mai sau hai đứa cách biệt phương trời
Em cũng chẳng sầu bi mà rơi mắt lệ
Vì em hiểu đời như một câu chuyện kể
Nước mắt nhạt nhòa đổ để làm chi
Người ta thường hát những nốt nhạc lâm ly
Như thể oán trách người đi và kẻ ở
Không thấy nhau một đêm đầu là đã sợ
Chong ngọn đèn loe loét để nợ năm canh
Cuộc tình kia tựa màu mỏng mảnh mong manh
Người bất chấp để tranh giành niềm dấu ái
Yêu si mê quên những gì cần ái ngại
Mặc người đời mai mỉa dại dột u mê
Bé thấy kia bao nhiêu thứ thật ê chề
Cho cái gọi tình đê mê và bất diệt
Bé chẳng tham lam những điều kêu tha thiết
Để hao mòn mà chết biệt giữa ngàn khơi
Sóng tình ngút ngàn người cứ lặn hụp bơi
Bé vẫn vô tư giữa cuộc đời oan nghiệt
Tham mà chi để mai này nhiều hối tiếc
Vẫy vùng rồi....thì riết...cũng sẽ tàn hơi
Quốc Thái
Họa thơ TT
CÔ BÉ VÔ TƯ
Bé có buồn không cô bé ơi?
Ngày mai phây buk vắng anh rồi
Lấy ai trêu đùa cho bé khóc
Ai diễu bé cười nước mắt rơi...
Rồi đây mỗi đứa một phương trời
Đường dài lúc nắng, lúc mưa rơi
Một mình lặng bước đôi chân mỏi
Có thấy trong lòng chút đầy vơi
Bé có buồn không phút chia tay
Có thấy bâng khuâng cuối mỗi ngày
Cô đơn nghe tiếng lòng hiu hắt
Có gọi thầm tên…cứ như say...
Bé thấy tình người sợ quá thôi
Rêu rao, gá nghĩa, bất cần đời
Như mua, như bán nơi kẻ chợ
Tình yêu mùi mẫn lẫn ỷ ôi...
Bé chẳng buồn đâu mấy anh ơi
Chẳng mộng mơ chi cái xa vời
Dù chút bùi ngùi khi quạnh vắng
Bình minh nắng ấm lại cười tươi
Sông sâu sóng cả mặc người bơi
Bé sống vô tư ở giữa đời
Lầu son, gác tía ai có ... mặc
Ham hố làm chi...cố hết hơi!...
Tuệ Tâm
03.12.2020 Ps: Rảnh rỗi hâm một tý...
No comments:
Post a Comment