ĐÊM THƯƠNG NHỚ
Rượu đã hết mà sao ta vẫn rót
Đêm một mình nghe ngọt đắng bờ môi
Căn phòng vắng tim thổn thức liên hồi
Thương nhớ cũ đến rồi đi phút chốc
Đêm bỗng thấy hình ai nơi đáy cốc
Mắt lệ buồn cô độc giữa trời mây
Gió miên man như khúc nhạc vơi đầy
Em mong ước một ngày ta hạnh ngộ
Đêm trăng sáng soi hồng hoa nở rộ
Tiếng ve sầu như thách đố ngoài sân
Thạch sùng đang rên rĩ biết bao lần
Khúc ca hạ đang dần vào quên lãng
Đêm nay chỉ một mình ta uống cạn
Rượu nồng cay nơi quán vắng bên đường
Để nghe lòng lại nhớ đến người thương
Mà cảm giác đã dường như gần đấy
Ly rượu cuối nghe tim hồng trỗi dậy
Lửa yêu thương từ bấy đến hôm nay
Ta ru ta hương ngào ngạt đong đầy
Và nghiêng ngả để mỗi ngày yêu mến.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment