Vẫn còn Gân
Tám bó ông đây vẫn cứ đòi,
Ông bảo rằng ông luôn lẻ loi.
Qua Mỹ bao năm ông kêu chán,
Về đến quê cha ông thích chòi.
Những em gái trẻ chừng hai mấy,
Ông già tám mấy trổ tài coi.
Phí sức nhiều đêm, nay đã hết,
Về đến Tây Phương thấy lạc loài
Cho anh xin
Cày suốt một đêm ẻm vẫn đòi
Không mần thì ẻm thục cù loi
Sức cạn hơi tàn thôi đành rang
Chân tay rệu rã vẫn cố chòi
Leo đèo leo mãi ôi cũng chán
Lội suối lội hoài chẳng buồn coi
Cho anh xin nghĩ em yêu nhé
Anh lỡ qui tiên...em lạc loài
No comments:
Post a Comment