KIẾP NGƯỜI
Thượng đế ban ta một kiếp người
Đường trần cõi tạm phải là ngươi
Dù ngày vật vã mi hoen ướt
Mặc tối trầm ngâm miệng chẳng cười
Gió thổi ê mình vì bát gạo
Mưa gào lạnh cẳng bởi cơm tươi
Tròn đời hãy quý điều ta có
Thượng đế ban ta một kiếp người.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment