THẤT TÌNH
Tại phố nhớ em nên thất tình
Không thèm đi ngủ đến bình minh
Khát khao như nhánh cây đầy lá
Để đủ che cho một bóng hình
Từng cơn gió hạ cũng làm thinh
Như hiểu tâm can của chúng mình
Nên chẳng vui đùa hay thắc mắc
Tại phố nhớ em nên thất tình
Có phải vì ai biết cảnh tình
Bây giờ xóa sạch những điều xinh
Để cho mặc khách buồn vô định
Thức suốt đêm thâu tự hỏi mình.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment