Sunday, August 27, 2023

Bình thơ TT: BÀI THƠ TUYỆT BÚT

 BÀI THƠ TUYỆT BÚT

(ghi lại)


Chúng ta chắc hẳn đã quá quen thuộc văn phong của Tuệ Tâm qua những bài thơ làm ngạc nhiên độc giả với những câu thơ mộc mạc nhưng dễ đi vào lòng người. Cô giáo dạy môn Sinh vật đưa chúng ta đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác bằng những bài thơ mang tính triết lý nhân sinh quan sâu sắc.

Hôm nay, TT lại một lần nữa đưa chúng ta đi đến một khía cạnh khác của cuộc đời "tuổi trăm năm". 

Nào bây giờ chúng ta hãy cùng nhau đọc và phân tích nhé:

"Qua những thị phi bùn lầy nhân thế". Một sự so sánh, mà tôi cho là, hết ý, "bùn lầy nhân thế", một ý nghĩ hay và lạ.

" Tiếng cửa kêu".... chỉ để đóng lại và "nhốt thời gian."

Những "hoàn hôn nhợt nhạt", hay "trắng dã", " chập chờn, " hư ảo", kèm theo những cụm từ mới là như "đêm ma mị" hoặc "vọng điêu linh".... ôi chao tuyệt bút. Đó là những cụm từ đắt giá có thể sánh với diamond.

Còn nữa. Hãy đọc khổ thơ cuối, " mình rẽ đường trần" để cùng nhau đi về một chân trời mới với: CHÂN, THIỆN, MỸ qua hai câu kế tiếp:"men lối ăn năn...", " cùng chân trần....". Và câu kết thật hay với hai chữ cuối thân thương" Bé ơi!"

Cám ơn thật nhiều TT vì em đã luôn mang lại hạnh phúc niềm vui cho mọi người bằng những bài thơ đơn giản thắm đượm tình yêu.


Quốc Thái


Mời quý vị đọc bài thơ dưới đây


KHI TA VÀO TUỔI TRĂM NĂM


Đưa tay em - mình dắt nhau đi

Qua những thị phi, bùn lầy nhân thế

Để lại sau lưng đống bản lề han rỉ

Tiếng cửa kêu rin rít nhốt thời gian


Bỏ lại hoàng hôn nhợt nhạt, hoang tàn 

Trắng dã mắt người, chập chờn, hư ảo

Đêm ma mị - tận cùng lảo đảo

Vọng điêu linh gào gọi tình nhân


Đi nào anh - mình rẽ ngả đường trần

Men lối ăn năn của phù vân vứt bỏ

Cùng chân trần trên đường quê mát cỏ

Trong ráng chiều - anh khẽ gọi...Bé ơi!


TUỆ TÂM

26.08.2020


No comments:

Post a Comment