ĐÔI BỜ CÁCH NGĂN
Em như vì tinh tú
Tỏa sáng giữa trời đêm
Anh như nắng bên thềm
Ngắm nhìn không đơn lẻ.
Buổi chiều thu vắng vẻ
Vẫn chỉ là em thôi
Đường dù có xa xôi
Nhưng nào ngăn nỗi nhớ.
Dù ngăn sông cách trở
Chẳng giận nhé nàng ơi
Ta hãy chung một lời
Là đợi nhau mãi đó.
Em gởi vào cơn gió
Gởi cả những cụm mây
Bao tình cảm đong đầy
Một bóng hình duy nhất.
Tình yêu cao chất ngất
Mỗi ngày một đầy thêm
Không thể nào quên được
Dù muốn thử một lần.
Như tình Ngưu Chức vậy
Ở đôi bờ cách ngăn
Rồi mai sẽ được gần
Mùa mưa ngâu tháng Bảy.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment