KHUYA
Khuya lắm rồi em còn thức mà chi
Đêm mùng bốn trời đen thì đâu trắng
Hàng cây khô vẫn điềm nhiên im lặng
Chú thạch sùng tằng hắng để rồi ca
Đã khuya rồi em còn nhớ người xa
Giọt lệ đổ nhạt nhòa trên gối trắng
Ly trà sữa mà sao nghe vị đắng
Niềm suy tư thanh vắng đến đau lòng
Mưa qua rồi thì trời sẽ lại trong
Như qui luật của những vòng thương nhớ
Nỗi niềm riêng ta cứ hoài trăn trở
Tựa đời mình đã mắc nợ từ ai
Phố buồn hiu từng giọt nắng lăn dài
Sương đã ngủ miệt mài trên nhành lá
Gió nhẹ ru tiếng lòng ai mong ngả
Bờ vai nào cho ta những suy tư
Đã khuya rồi bỗng gợi lại lời ru
Đêm lẳng lặng.......
Từ từ.....
Qua
đêm vắng!....
Quốc Thái
họa TT
No comments:
Post a Comment