CON PHỐ VÔ TÌNH
Anh cũng đã từng biết
Phố buồn như thế nào
Có một người da diết
Nỗi nhớ cứ nôn nao
Tiếng hát em khe khẽ
Tay anh nâng phím đàn
Bản tình ca thật nhẹ
Giữa cuộc đời gian nan
Chiếc lá đùa trong gió
Em mãi là hồng hoa
Giọt sương trên ngọn cỏ
Đất trời lúc giao hòa
Mỗi buổi lúc hừng đông
Mọi người còn say ngủ
Em chuẩn bị ra đồng
Trong mùi hương quyến rũ
Đóa hoa vàng ngơ ngẫn
Em mãi còn lặng thinh
Có phải đang hờn giận
Con phố nhỏ vô tình.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment