HƯƠNG NỒNG THÂN ÁI
Anh đem nắng về sưởi lòng em nhé
Hái cụm mây xanh đón bước người sang
Hoa lá trên cây rực một sắc vàng
Mưa chạy trốn cho em thôi hờn dỗi.
Mùa thu trước mình cách xa dịu vợi
Căn gác buồn không tiếng gọi mình ơi
Thành phố như thiếu vắng một nụ cười
Con đường nhỏ đợi bước chân lữ khách.
Bài thơ viết tặng một người cự phách
Mỗi ngày lên đường từ buổi sớm mai
Đôi mắt biết cười trên gương mặt ai
Thầm ngưỡng mộ và lòng thương nhiều quá.
Con phố xưa bây giờ không xa lạ
Đợi em về trong những buổi chiều lên
Nhớ những hôm em nũng nịu bắt đền
Rồi thương cảm nên lần nào cũng khóc.
Hoa hồng vàng trải dài nơi con dốc
Đẹp làm sao khi đón bước em về
Liễu thôi sầu buông cánh rũ say mê
Từng chiếc lá bông đùa theo cơn gió.
Ngày hôm nay thiệp hồng ghi tên đó
Hoa nô đùa trước ngõ đón anh em
Đêm từng đêm ru khúc nhạc êm đềm
Môi khẽ chạm vào hương nồng thân ái.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment