EM THÁNG MƯỜI
Em
Người con gái vẫn âm thầm mạnh mẽ
Mỗi ngày qua luôn vẽ bức tranh tình
Hoàn cảnh nào cũng tỏa sáng lung linh
Mặc giông gió hoài tươi xinh khả ái
Em
Là đóa hoa hồng như thơ dại
Tỏa mùi hương vượt ra đại dương xa
Mang hơi ấm về trong buổi chiều tà
Đôi tay vẫn dang rộng và giúp đỡ
Em
Mỗi ngày sáng tác một bài thơ
Gởi vào đấy những mộng mơ khát vọng
Đơn giản thôi nhưng mà luôn sống động
Nét hiền hòa vẫn không thiếu trong thơ
Em
Cô gái của tháng Mười ước mơ
Mang theo một cái tên khờ dễ mến
Mỗi ngày khi mặt trời kia về đến
Em ra ruộng đồng rồi lên lớp làm cô...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment