Thơ Trần Đình Bằng
NGƯỜI TÌNH TRĂM NĂM( Thơ tặng Vợ)
Em hớp hồn anh một buổi chiều
Khi anh bối rối ngõ lời yêu
Tình nồng đã gửi ngời son sắt
Nghĩa thắm vừa trao đẹp mỹ miều
Tâm đầu ý hợp biết bao nhiêu
Da diết yêu thương thật diễm kiều
Hạnh phúc cả đời tròn ý nguyện
Ân tình suốt kiếp vẹn lời yêu
Xa em anh nhớ thật là nhiều
Đất khách quê người buổi tịch liêu
Nhớ vợ thương con lòng thấp thỏm
Buồn thân trách phận dạ liêu xiêu
Cuộc đời là những chuyến lưu phiêu
Gian nan chồng chất xót xa nhiều
Thăng trầm được mất ta nên hiểu
Lên xuống đến đi chuyện nhẹ hiều.
Trần Đình Bằng
Thơ Quoc Thai
NGÀY ANH QUEN EM
Anh đến thăm em một buổi chiều
Lầm lì bạo dạn hỏi được yêu
Thẹn thùng em bảo chờ anh đó
Đợi đã bao hôm hết mỹ miều
Ai chà vui sướng biết bao nhiêu
Bỗng thấy trời xanh đẹp diễm kiều
Cha cha điệu bước anh nhún nhảy
Em cười che miệng thật đáng yêu
Khi yêu anh nhớ em thật nhiều
Đêm buồn tỉnh lẻ chốn cô liêu
Nhớ bóng người yêu chiều hoang vắng
Ngày thu lá đổ lòng bỗng xiêu
Chuyến xe cõi tạm vẫn cứ phiêu
Buồn vui sướng khổ ít hay nhiều
Tâm an, dạ đủ là luôn đủ
Từ bi, bác ái.... lòng nhẹ hiều
Quốc Thái
Hihi, vui với em nha Đình Bằng
No comments:
Post a Comment