HÃY CỨ LÀ TÌNH NHÂN
Hai chúng mình tự nhiên thất lạc
Nên bây giờ chẳng đạt ước mơ
Trông nhau từng phút từng giờ
Gởi qua con chữ lời thơ ngọt mềm
Tình ta đó êm đềm dấu ái
Dẫu cách xa nhưng mãi như gần
Lần đầu gặp lại bâng khuâng
Những lần kế tiếp lâng lâng trong lòng
Chúng mình đã chung lòng xây mộng
Nhưng chẳng may lạc lõng chơi vơi
Nay gặp nhau giữa cuộc đời
Mình lại mỗi đứa một nơi thấy buồn
Em mãi là một nguồn cảm hứng
Để cho anh không ngừng viết thơ
Có khi bỗng hóa dại khờ
Thương trao nơi ấy mộng mơ cho mình
Ta mãi là người tình em nhé
Và cùng nhau san sẻ yêu thương
Chim vui ca hát bên đường
Chúng mình hai đứa sẽ thương nhau hoài....
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment