TẢN MẠN 3
(họa ý thơ Tuệ Tâm)
Ta nhỏ bé giữa trời xa đất lạ
Năm bốn mùa vẫn quầy quả mưu sinh
Mong cho phúc lộc an bình
Mong cho hạnh phúc gia đình ấm êm
Ta nhỏ bé không nhẹ êm như cỏ
Giữa gió mưa mà chẳng có hề chi
Dẫu cho có bị kéo ghì
Nghiêng qua ngả lại tức thì đứng lên
Ta nhỏ bé giữa mông mênh thay đổi
Khi đương thời có hàng khối người theo
Đến khi lâm cảnh túng nghèo
Thì thân côi cút chèo queo một mình
Ta nhỏ bé giữa bình minh sóng vỗ
Hiểu được dòng đời sướng khổ nhục vinh
Đau thương cay đắng cũng mình
Nên ta phải biết bình minh mỗi ngày
Ta nhỏ bé giữa sóng dày biển lớn
Những hư vô, những đau đớn cuộc đời
Học làm thân thể thảnh thơi
Đong đưa ngọn gió xa rời niềm đau....
Quốc Thái
CHÚT TÂM TƯ
Ta như cỏ cây eo sèo trong nắng hạ
Lầm lũi trơ vơ trăn trở tự hương lòng
Chiều trở gió não nùng khô khốc đứng
Ngóng về đâu vô định cả hoài mong
Ta như sương sớm ẩn mình trong cọng cỏ
Lo sợ bâng quơ ngờ vực chính tâm ta
Hoa chẳng nở cho dù xuân trước ngõ
Giá lạnh đầy cơn gió bỗng xa hoa
Ta như muông thú chưa hiểu đời thay đổi
Cây cỏ vô tư lạ lẫm với thân mình
Ngơ ngác đứng ẩn mình trong hốc đá
Sợ gió lay lóng ngóng trước hoàng minh
Ta như con sóng tràn về không bến đỗ
Bèo bọt trơ vơ nhô nhấp mãi ven bờ
Đêm cô tịnh sương mờ giăng tứ phía
Chạnh niềm đau mưa gió cũng lờ đờ
Ta như dòng sông trôi xuôi về biển lớn
Bèo bọt lô xô chao đảo cuốn theo nhau
Chiều vàng võ mây chia vùng sáng tối
Gió đong đưa chia sớt những niềm đau...
Tuệ Tâm
15.10.2020
No comments:
Post a Comment