Wednesday, January 18, 2017

VNTD Thi-9

YÊU THƠ YÊU NGƯỜI
Mến gửi Nàng Thơ
Biết tình em nên tâm hồn ấm áp
Kiếp nhân sinh man mác chuyện thương sầu
Cuộc đi về qua mấy thuở bể dâu
Ta nhiều lúc nhìn đời nghe cũng nản
Gặp được em khi tuổi đời đã cạn
Chút ân tình bè bạn mấy thu rơi
Ta yêu thơ như yêu ánh mặt trời
Và mong em như đêm cần ánh sáng
Có nhiều lúc nhịp tim ta rối loạn
Bởi yêu em hay bởi nắng mưa đời
Dù thế nào tình vẫn chẳng hề vơi
Yêu em mãi đến khi tim ngừng đập
Em ở xa biết ngày nào được gặp
Hay tình mình như thế lại nhiều vui
Thơ viết thêm hoa nở đẹp bên đời
Biết đâu nhỉ cuộc tình ta rất lạ
Nàng thơ ơi chiều nay hiu hắt quá
Nợ tình này trang trải nổi hay không
Khắc tên em mãi mãi đáy tim hồng
Ngày nào đó kiếp sau ta đáp tạ.

Hoa Văn

Tứ Tuyệt Chúc Tết Năm Đinh Dậu
Ngàn điều may mắn, vạn điều nên
Sóng lặn, gió yên, dạ vững bền.
Mềm mại, êm đềm ra biển cả
Dòng sông từng xuống thác, lên ghềnh.
Vinh Hồ

VƯỢT THÁC GHỀNH
(Cẩn họa bài Tứ Tuyệt Chúc Tết Năm Đinh Dậu của thi sĩ Vinh Hồ)
Vạn thứ hanh thông, ngàn chuyện nên
Đường xa, chân vững, lòng kiên bền
Từ bi, hỷ xả về bờ cả 
Siêu vượt thời gian vượt thác ghềnh
Trần Minh Hiền Orlando ngày 15 tháng 1 năm 2017

Năm mới Gà sung ắt phải nên
Kiên tâm quật khởi giữ lòng bền
Tận trung báo đáp đền ân cả
Chẳng ngại đường trơn trượt gập ghềnh!
NmD


Xuân Gà Hỏi Thăm Bác Hai Lúa NJ

Vụ rồi lúa thóc bển mần răng
Có đủ cho Gà móng đỏ ăn?
Trộm nghe chổ ấy không lo gạo
Có phải "đồn lầm  quá sức" chăng?

Kim Lão Tà

XUÂN GÀ CHƠI HOA KIỂNG 
Họa vui tứ tuyệt Bác Mai Quang 

Ngó dưới và trên đạn với... răng, 
Có tiền đem cúng kiểng, hoa ăn. 
Bà buồn mắng nhiếc tiêu tiền bậy, 
Lão gắt: cần gà... móng đỏ chăng?

Nông gia hai lúa NJ 

EM GÁI CÁI RĂNG
Em gái miền Tây ở Cái Răng
Hiền lành hoạt bát giỏi làm ăn
Chèo đò, làm ruộng, vườn say trái
Anh đã phải lòng, cô biết chăng?
NLP 1/18/2017

Xuống dưới miền quê ghé Cái Răng
Gặp gà móng đỏ mãi đòi ăn
Mồi ngon đồ quý anh dâng hết
Bị phỏng tay rồi có biết chăng
QThai

TÔI LỠ DẠI
Lỡ dại tôi vào hội nước ngoài
Đại danh Văn Bút nói cho oai
Văn, thơ thưa thớt, người kì cục
Tranh cãi không ngừng chuyện chẳng hay
Sóng gió gây nên do tức giận
Âm mưu rỉ rả bởi thù dai
Trắng đen tráo trở ai lường được
Nay bạn, mai xù chơi khó thay.
NLP 16/01/2017
Hãy xoá bỏ
(cẩn hoạ thơ ts NLP)
Buồn rầu, hờn oán bỏ ra ngoài.
Tranh chấp, giựt giành rồi có oai?
Văn hữu, bạn bè ca hát giỏi,
Anh em, đồng đạo làm thơ hay.
Xuân về vui vẻ đừng than giận,
Tết đến an khương chớ hận dai.
Năm mới xoá đi những định kiến,
Tình thân hãy giữ, thiệt mừng thay.
QThai

 Tân Niên Quên Chuyện Cũ
Họa thơ VH NLP
Dĩ hòa tốt đẹp cả trong ngoài
Dòng nước nhẹ êm nhưng lại oai
Xô ngã hàng cây bờ đá rắn
Tạo nên khúc nhạc ý thơ hay
Lấy ân báo oán oán tiêu tán
Dùng oán trả ân khổ kéo dài
Bác ái, vị tha Trời Phật dạy
Tân niên quên chuyện cũ. Vui thay!
Vinh Hồ
16/1/17

BẠN HIỀN KHÓ KIẾM
Khó thấy lòng người ở mặt ngoài
Dễ lầm mưu kế kẻ ra oai
Lập phe chia rẽ gây tuồng rối
Trở quẻ làm hoà dựng kế hay
Miệng nói nhân từ hành ám muội
Tâm bày hoạn lộ hưởng lâu dai
Thủy chung tình bạn cần trong sáng
Văn hữu chân thành khó kiếm thay
NLP 16/01/2017

NLP

Một điều chưa nói
Như chưa bao giờ dám nói
Mà em thơ mải miết vẫn còn chờ
Sao anh không nói
Để tình em chưa ai nói
Có yêu em
Sao mãi cứ vùng vằng

Hà anh hởi
Yêu em sao chẳng nói
Bốn mươi năm rồi
Em vẫn chưa nghe anh nói gì hở anh
Tình em đợi
Sao tình anh chưa nói
Nói nhanh đi
Để lỡ một cung đàn
Em Sài Gòn,
Em Cần thơ
Em vẫn đợi 
Đợi tình về
Mà tình vẫn chưa chịu nói
Tìnhlặng thinh
Tặng bạn Hà : Mì nóng hổi, ăn liền

Một Điều Chưa Nói...

Có nhiều lúc tôi ngồi tôi tiếc nhớ,
Nhớ những ngày tôi quen biết với em.
Nhớ dáng em nhìn thấp thoáng bên rèm,
Và đôi mắt sáng ngời trong đêm tối...

Ngồi nói chuyện, tôi thích nghe em nói,
Nhưng chính tôi, tôi muốn nói một điều,
Điều mà tôi hằng ấp ủ bao nhiêu,
Nhưng thấy ngại, không ngỏ lời để nói!

Vì không dám nói điều mình muốn nói,
Nên đêm về tôi thao thức canh thâu,
Ngày hôm sau lại nói chuyện đâu đâu,
Điều muốn nói, tôi vẫn chưa nói được!

Ngày xa cách, tôi... vẫn chưa nói được,

"Anh yêu em, em có biết thế không?"
Để giờ đây tôi thấy xót xa lòng,
Điều muốn nói, vẫn là điều chưa nói!!!

Nguyễn Hà

điều anh chưa nói
Ơi anh hỡi, một điều anh chưa nói
Mấy mươi năm nay đã xoái mòn rồi
Đã đâu còn những buổi sáng tinh khôi
Cùng sánh bước, anh tôi vào lớp học

Đến bây giờ một điều anh chẳng nói
Mà có chăng thì cũng đã muộn rồi
Thời gian đã vùn vụt như con thoi
Em anh đã trôi qua thời tuổi ngọc

Hãy giữ lại một điều anh chưa nói
Để anh em lưu mãi một chữ tình
Và sẽ đẹp như những buổi bình minh
Thôi anh nhé, đừng nói lời chưa nói
QThái
(kính tặng Huynh Nguyễn Văn Hà)




 Inline image
TUYỆT VỜI
Bỗng dưng nhớ bỗng dưng buồn
Bỗng dưng em hiện giữa vườn thơ hoa
Mùa Thu chưa đến mùa qua
Thơ hoa vàng có đậm đà trang em
Nụ hồng xưa ánh trăng hiền
Nắng rung tà áo hồn nhiên dịu dàng
Từ em ý nhạc nhẹ nhàng
Thơ anh từ cõi muộn màng gió bay
Còn đâu rượu ngọt biện bày
Đã tàn lối mộng những ngày phù du
Chỉ còn một áng cổ thư
Trao đi gửi lại nghe từ sắc hương
Trong anh còn chút văn chương
Qua lòng nhân thế thế thường thế thôi
Có trăng Thu sáng bên đời
Nhạc em cho mãi tuyệt vời thơ anh.
Hoa Văn

No comments:

Post a Comment