Thursday, September 1, 2016

Thơ Văn nghệ Tự do 6

Sài Gòn Bây Giờ



Sài Gòn bây giờ dù mưa hay nắng 
Rác ngập đầy đường xe kẹt quanh năm 
Sài Gòn bây giờ ăn xin khắp lối 
Quán nhậu lan tràn hạnh phúc tối tăm


Sài Gòn bây giờ mánh mung hết biết 
Một bước ra đường bao kẻ rình ta 
Sài Gòn bây giờ cơn mưa trút nước 
Phố xá thành sông nước ngập tràn nhà 
 

Sài Gòn bây giờ mạnh ai nấy tiểu 
Chẳng chút ngượng ngùng tiểu giữa thanh thiên
Sài Gòn bây giờ quán ôm trăm thứ 
Phẩm giá con người đạo đức đảo điên 

Chỉ biết đến tiền tình người không có 
Chân ngắn chân dài tìm cách lừa nhau 
Ngậm đắng nuốt cay đổi tình thay bạn 
Tan nát gia đình nuốt hận niềm đau 
                                     
                                  
Sài Gòn bây giờ bụi ơi là bụi 
Cái nóng nung người da thịt mồ hôi 
Sài Gòn bây giờ cướp ngày hết ý 
Tích tắc một giây tấm lắc bay rồi 
 
                                    
Sài Gòn bây giờ khói xe mù mịt 
Nghẹt thở tim gan phèo phổi mệt nhoài 
Sài Gòn bây giờ kẹt xe không ngớt 
Đâu dám qua đường ngại chết banh thây
                                     
                                        

Sài Gòn bây giờ suốt ngày ăn nhậu
Đĩ điếm đầy đường chèo kéo người qua 
Sài Gòn bây giờ khắp nơi đồ giả 
Giả vật giả người giả cả tình xa
                                       
                                                                                         
Sài Gòn bây giờ cường hào ác bá 
Tham nhũng vòi tiền mọi thứ trao tay 
Tình người tan nhanh đồng tiền trước đã 
Sài Gòn bây giờ đạo đức đã bay 

                                                                                       
Thực phẩm ngập đầy tràn lan hoá chất 
Tráo trở lọc lừa giết cả Mẹ Cha 
Sài Gòn bây giờ dù mưa hay nắng 
Cắt xéo lọc lừa xẻ thịt banh da
  
                                                                                                                       
Sài Gòn bây giờ chỉ toàn người Bắc 
Nắm giữ quyền hành to nhỏ cơ quan
Khắp cả phố phường âm thanh the thé 
Một lũ ngu si cuồng sắt đầy đàng


Sài Gòn bây giờ tang thương khiếp quá 
Bệnh viện một giường năm bảy người chen 
Bác sỹ y công đua nhau móc túi 
Tán tận lương tâm một lũ ươn hèn 


Sài Gòn bây giờ Đài Loan kiếm vợ 
Những gái trần truồng để lựa tự nhiên               
Văn hoá thuần phong nát tan hết cả
Một đám côn đồ một xã hội điên 


Sài Gòn bây giờ trăm phương ngàn kế 
Móc ngoặc phong bì tham nhũng mánh mung 
Tai nạn giao thông lăn đùng ra chết 
Vô cảm làm ngơ văn hoá điên khùng 
 

Sài Gòn bây giờ nhà cao cửa rộng 
Của đám cường quyền vơ vét người dân 
Khóc lóc kêu oan biểu tình khắp lối 
Sắt máu côn đồ đàn áp thẳng tay 


Sài Gòn bây giờ ôi thôi hết biết 
Còn nữa ta đâu Hòn Ngọc Viễn Đông 
Tan nát niềm tin lòng dân căm phẫn 
Mong muốn có ngày xoá sạch cho xong 


Sài Gòn còn nhớ hay quên 
đêm ray rức cạnh kề bên đọa đày 
Hỡi người còn nhớ chăng thay 
Sài Gòn năm cũ tháng ngày yêu thương 
 

 

Niềm Tâm Sự

Chào đời cho đến tận hôm nay
Gần bảy mươi năm cõi tạm này
Tóc bạc da nhăn chân lụm khụm
Mắt mờ má hóp răng lung lay
Ra vườn ngắm kiểng tay cầm gậy
Dạo phố qua đường cháu nắm tay
Giờ quỹ thời gian gần sắp hết
Sống cho ý nghĩa đẹp đời thay!
Sông Hồ

Ai bảo bảy mươi là già
Không! Không! Anh vẫn chưa già aâu anh.
Tám tư tôi vẫn chưa già
Sáng ra ngồi uống tách trà cùng em
Rồi ra ngắm cảnh sau vườn
Hỏi con bươm bướm có buồn ai không?
dx
Tặng SH
Bảy mươi đâu gọi là già
Bảy mươi là tuổi yêu hoa, yêu người
Sáng chiều dạo gót rong chơi
Cùng với một nửa thảnh thơi trong lòng
Không cần tiền đếm gạo đong
An nhàn ngắm cảnh bướm ong gọi đàn
Bảy mươi tuổi thiệt an nhàn
Quanh năm hưởng phước từ đàn cháu con.
QThai

"Hắn" là ai ? Ít ai để ý đến hắn..?? Chỉ biết khi ta cười hắn chia xẻ với ta, khi ta khóc ..hắn lại an ủi ta. Khi ta giận, hắn khuyên giải ta...khi ta vui hắn khúc khích vài câu hát bâng quơ.. Khi ta bịnh, hắn ủ ê rầu rĩ lo lắng... Khi ta khỏe, hắn tung tăng phơi phới...v.v...nói chung hắn luôn ở cạnh bên ta, không rời ta một bước... Gắn bó đến thế, mà ta thực sự chưa biết " hắn " sống ra sao? ở đâu? làm gì? ...cho đến một đêm kia, " Tứ Bề Vắng Lặng", rồi trong một khoảnh khắc thật ngắn, ta tình cờ bắt gặp hắn...Vậy " hắn " là ai ? mời ACE ghé địa chỉ nhà của hắn, để biết hắn là ai ??? 


LÉN THĂM ..."hắn" !
Nhà ai thanh tịnh dưới trăng thanh,
Muốn ghé vào thăm, dạ chẳng đành.
Sợ lỡ cung đàn lay bóng nguyệt,
E chùng tiếng hát vọng lều tranh.
Lo đời thế tục phai son thắm,
Ngại kiếp dương trần nhạt mắt xanh.
Dẫu "hắn" không chờ, ta vẫn đến.
Lén nhìn nghe trộm... với năm canh.

(Tòng Nguyễn ...2013)

Chúc ACE một ngày đầu tuần thật vui.


Lộc Tòng.

Hội Thơ Vào Thu 

Thu đã đến rồi, Thu đấy ư 
Cụm Hoa sương sớm thấm trang thư 
Lá xanh chen cánh nâu bìa sách 
Những tháng năm chờ mong đợi Thu 

Trời tranh man mác pha màu bạc 
Liễu đứng xa đưa gió nhuộm vàng 
Bông sứ bên hiên cười thắm sắc 
Hương thơm thuần khiết khoảng không gian 

Chừng ấy người thơ cũng ngất ngây 
Tin Thơ vào Hội Mùa Thu say 
Tình Thi Văn Hữu nhiều như thế 
Gửi hết Thiên Nhiên giữ thật đầy . 
Đình Duy Phương . 

********HOANG MANG*****
              Vũ Thùy Nhân.
Gió nhẹ mơn...phiến lá,
 diụ dàng...e ấp ngả nghiêng...
Trời xanh xanh thật dịu hiền
Ngắm nhìn gió lá...duyên duyên ngọt ngào,
Nắng lên, rồi nắng lên cao...
Gíó thêm... nồng ấm quyện vào lá xanh,
Lòng Nàng phiến lá mong manh,
Mơ chàng Hoàng Tử thanh thanh, dịu dàng...
Tim Nàng thổn thức hoang mang...
Gíó đùa phiến lá, hay chàng phải không ?!
                ***   Cali. vài phút mộng mơ 9/2016***

THU VÀ THI NHÂN     
Mùa Thu mùa của Văn Thi nhân
Cho áng văn hay thơ đẹp vần
Nhìn lá thu buồn phơi sắc thắm
Nhìn đời chỉ thấy bóng phù vân
Thu có vàng hương chẳng nhạt phai
Em phương trời ấy nhớ thơ ai
Chút ân tình cũ mùa Thu cũ
Tình chốn xa xăm tình nhớ hoài
Nhìn gió mây bay nắng võ vàng
Nhớ mùa thu cũ lúc thu sang
Bâng khuâng theo bước thu màu mới
Tình có bao năm cũng cuối ngàn
Thu đến tình nào thôi ước mơ
Ta còn ôm ấp một trời thơ
Em đan cung bậc êm dòng nhớ
Lưu luyến tình riêng dệt mộng hờ.
Hoa Văn 2016

*****TRÊN PHIẾN LÁ****
                Vũ Thùy Nhân.
Khí Trời vào Thu thật dịu êm        
Lá vàng bay...mùa thu êm đềm,
Những phiến lá đỏ, vàng rung rinh...
Nhè nhẹ rơi...rơi...rơi từng cánh,
Dưới khí Trời mát mát...thanh thanh...
Gió đưa thoảng âm thanh huyền bí,
Thiên nhiên đang thủ thỉ ngọt ngào...
Thầm thì trên phiến lá lao xao...
                   *************************************

********************************
VỢ TÔI
Viết cho vợ hiền Nguyễn Thị Nhung 
và các con tôi
Vợ tôi đáng được tôi phong thánh
Thánh của con tôi, thánh của tôi
Mười mấy năm dài bao khổ nhục
Nuôi con khôn lớn được nên người
Vợ tôi đáng được tôi phong thánh
Thánh của tình yêu thánh thủy chung
Cái đẹp tuyệt vời ngôi vị đó
Mẹ hiền vợ đảm quý vô cùng
Vợ tôi đáng được tôi phong thánh
Trong lúc tôi đang chốn ngục tù 
Nuôi nổi bầy con bao vất vả
Nợ tình này trả chỉ trong mơ
Vợ tôi đáng được tôi phong thánh
Nàng có trong tâm đủ nghiã tình
Tình trước tình sau luôn trọn vẹn
Giữa đời cuộc sống dẫu mong manh
Tôi phong vị thánh cho em rồi
Thánh của lòng tôi mãi mãi thôi
Ở chốn nghìn thu em có biết
Vợ hiền! thương quá vợ hiền ơi!
 Richmond, ngày Lễ Mẹ 8/5/2016

***************************************************

Bốn Nàng Tiên



Ô kìa là bốn nàng Tiên
Trăng rằm dự hội thiên nhiên vui cười
Làm cho trời đất sáng ngời

Trung thu hạnh phúc cùng lời chúc nhau...
QThai

Họa thơ QT,

Đúng là có bốn nàng Tiên!
Mặt tươi hoa nở làm duyên tươi cười
Người chi mà đẹp ngời ngời
Trung Thu trẻ lại yêu đời bên nhau...
Hi hi...
NmD  


Chẳng dám so sánh như Tiên,
Chụp hình nên phải làm duyên nụ cười
Trăng rằm tháng tám rạng ngời
Rước đèn khắp phố bốn người bên nhau.
Hi hi...
Tố Anh

Trăng Rằm mở Hội Chư Tiên
Bốn cô như đóa quỳnh duyên dáng cười
Áo dài tươi thắm rạng ngời
Tương lai sáng lạn, cuộc đời đẹp sao!
VHo 

image2.jpeg

********************
Ca Sĩ Hoàng Nam
Mến tặng CS Hoàng Nam

Có chàng nghệ sĩ trẻ Hoàng Nam
Phong nhã, hào hoa, bản tính trầm
Ca độc đáo, ngân như Tuấn Vũ
Giọng trầm bổng, hát với Băng Tâm
Ngợi khen bằng hữu tôi ưa thích
Ngưỡng mộ tài năng dạ phục thầm
Yên tĩnh lắng lòng nghe quá tuyệt
Đêm Thu thưởng thức... ngắm trăng rằm.
Sông Hồ

Trung Thu 2016


CHIÊM BAO

gửi mimi trầm hương

Dấu buồn lạc bước chiêm bao

Đêm hoang vu lỡ tâm dao động lời

Lòng như tuyết rụng mưa rơi

Chút hương Dạ lý bồi hồi từ tâm

Trở về thiên cổ mù câm

Tay ôm chuỗi mộng thơ thần vịn hoa
Tưởng mình khoác áo cà sa
Đi trong cõi Ngộ la đà chân không
Hoá ra vẫn chốn bụi hồng
Tình phơi trăng bạc hương nồng gió bay
Hương trầm còn đọng trên tay
Chốn phù hoa cũng từng ngày tồn sinh
Muộn màng chấp ngã câu kinh
Trong cung bậc đã vin cành vô ưu
Bên trời quanh quẩn đìu hiu
Bút hoa thơ vẫn chắt chiu cùng người.
Hoa Văn 2016




SUỐI NGUỒN YÊU THƯƠNG

( Kính dâng hương hồn Cha kính yêu nhân mùa Noel )
Đông về tuyết trắng mù sương
Lòng con chạnh nhớ SUỐI NGUỒN YÊU THƯƠNG
Tám tư trên đất cố hương
Cùng Cha đón Chúa giáo đường Thành đô
Nắm tay Cha mãi dặn dò
Ráng lên con nhé ... tự do đang chờ
Tám lăm đón Chúa trong tù
Thăm con Cha vượt mịt mù đường xa
Tấm thân gầy yếu Cha già
Run run đứng đợi trước nhà thăm nuôi
Tám sáu mừng Chúa ra đời
Con nằm xó chợ như Ngài Giê - xu
Tám bảy trên đảo hoang vu
Con hát mừng Chúa tít mù biển xa  
Lệ rơi thương nhớ về Cha
Biết khi nao gặp Cha già dấu yêu
Chín tư trong ánh nắng chiều
Mùa đông ảm đạm đìu hiu xa nhà
Con nhận tin dữ từ xa
Trở về với Chúa hồn Cha muôn trùng
Vĩnh biệt SUỐI NGUỒN YÊU THƯƠNG
Từ nay cô lữ trên đường vắng Cha
Giáng Sinh tuyết phủ bao la
Như tình Cha ướp đậm đà đời con  
Nguyễn Hoàng Linh  
NJ Mùa Noel 2009

Xe Đạp Ngày Thơ

Cọc cạch đạp xe, ngồi phía sau
Em ôm eo ếch, đổ mưa mau…
Run run tay lái xe chao đảo
Ngã xuống đường quê đất đỏ màu.

Xe lại trật sên thêm mấy phen
Sửa lui sửa tới lấm dơ đen
Nhớt dầu lem luốc nhưng không nản
Tôi chở em về xóm sáng đèn.

Thế rồi ai biết được ngày mai ?
Định mệnh đẩy đưa đến xứ đoài
Gió hú những đêm về trễ nãi
Một mình trên xe lái đường dài.

Mơ ước có em ngồi kế cạnh    
Lòng không hiu quạnh mỗi Thu sang
Để tình ấm áp khi Đông tới
Sướng khổ cùng nhau chuyện đá vàng.

Kỷ niệm ngày xưa thật đáng yêu! 
Đường làng lúa chín, gió hiu hiu
Chở em trên chiếc xe hai bánh    
Nhẹ lướt bon bon dưới ráng chiều.
Sông Hồ



Thu Tương Tư.

Mây thu lơ lửng ngang trời,

Gió thu nhè nhẹ ru hời cỏ cây,

Nắng thu đã ngả về tây,

Hồ thu liễu rủ gợi đầy nét thơ.

Trăng thu dẫn lối vào mơ,

Mộng thu thức giấc ngác ngơ bàng hoàng,

Sương thu còn đọng chưa tan,

Lá thu nhuốm đổi lên vàng không hay.

Mưa thu từng hạt bay bay,

Trời thu cảnh vật đổi thay sắc màu,
Vườn thu lá bỗng nghiêng chao,
Tiếng thu đâu đó làm xao xuyến lòng.

Mắt thu buồn mỏi chờ trông,
Lệ thu nhòa nhạt phấn hồng vì đâu?
Dáng thu đẹp nét u sầu,
Tóc thu huyền ảo ngã đầu nhớ thương.

Nghìn thu lá đổ vấn vương
Đời thu nuối tiếc nên tương tư hoài.

Tố Anh.
Giao mùa 2016


Cửu Long Giang Vào Thu
Họa thơ TH Nguyễn Hoàng Linh
Chiều thu man mác cảnh đìu hiu
Thấp thoáng bên sông dáng mỹ miều
Dưới bến, dừa, tre soi bóng nước
Trên bờ, trai, gái tỏ tình yêu
Ra đi nhớ mãi dòng Sông Hậu
Lưu lạc thương hoài đất Bạc Liêu
Mơ ước ngày về nơi cố quốc
Tình quê giữ trọn luyến lưu nhiều.

Sông Hồ

Thu Xưa
Họa thơ TH Thương Anh

Giật mình thức giấc trước ban mai
Nhìn lá vàng rơi nhớ lắm thay!
Bảy chục tuổi tròn buồn tóc bạc
Hai mươi năm lẻ khóc đêm dài
Sương mờ bến nước trao môi mắt
Trăng sáng đường đê đan ngón tay
Tình đẹp thu xưa không trọn vẹn
Ngàn năm ôm ấp bóng hình ai.
Sông Hồ


Đôi Mắt Thu Ba

Người xưa đôi mắt đẹp long lanh
Thương quá ươm mơ giấc mộng lành
Thân ngọc ngà ru hồn thoát tục
"Khóe thu ba gợn sóng khuynh thành"
Vấn vương tâm dạ hồi trai trẻ
Xao xuyến con tim thuở tóc xanh
Thầm ước cùng em, ta gắn bó
Thênh thang một cõi bước song hành.
Sông Hồ

MONG CẦU EM ĐẸP MÃI XUÂN XANH
(Cẩn hoạ bài Đôi Mắt Thu Ba của thi sĩ Sông Hồ)
Thơ dại bây giờ đã quá lanh
Ta theo chẳng kịp lỡ duyên lành
Trì tâm vô kể rồi không đạt
Cố gắng bao nhiêu cũng bất thành
Nguyện ước nàng xinh còn mộng thắm
Mong cầu em đẹp mãi xuân xanh
Yêu nhau vạn kiếp luôn người nhé
Niệm khúc từ bi giấc thiện hành.

Trần Minh Hiền Orlando ngày 6 tháng 9 năm 2016




NGẪM CƯỜI NHÂN THẾ ĐÁNG BUỒN THAY

(Cẩn hoạ bài Bão táp cuộc đời của thi sĩ Vinh Hồ)

Ngẫm cười nhân thế đáng buồn thay

Giành giựt hận thù cũng vụt bay

Hiềm ác độc tài  xô kẻ yếu

Hung tàn bạo chúa hiếp người ngay

Đinh ninh tới lúc sa chuồng bẩn

Chắc chắn đến ngày té vũng lầy

Xin nhắn "hại người đừng lớn tiếng"

Kiết hung hoạ phước sẽ phơi bày

Trần Minh Hiền Orlando ngày 6 tháng 9 năm 2016

Bão táp cuộc đời

Bão táp cuộc đời kinh khiếp thay!

Nhà xiều, cửa đổ, tàu bè bay...

Nhanh nhanh tránh bão ra đi gấp
Lẹ lẹ xuống hầm ẩn núp ngay.
Dũng cảm kiên trì vượt sóng dữ
Khôn ngoan nhẫn nhục thoát đầm lầy.
Nguyện cầu Quán Thế Âm phù hộ
Thịnh nộ tiêu tan, Phật tánh bày.
Vinh Hồ
9/6/2016



CHỈ LÀ PHÙ DU THÔI                               
PPS: Hương Hoài Điệp
Cuộc đời hoa bướm phù hư cả
Cái có bây giờ mai cũng qua
Muốn giữ làm sao ta giữ được
Tiếc chi trời đất lúc trăng nhoà
Gặp người đã mấy mùa sương gió
Tình vẫn như tình ngọn cỏ khô
Ai gọi đời nhau trong gió dữ
Những âm thanh vỡ cuối chân bờ
Ở đây cũng giống muôn ngàn chỗ
Cũng giận vui buồn cũng dửng dưng
Còn những âm rơi vàng võ nhớ
Bước đi không thấy được vô cùng
Tình chỉ có em tình đã sáng
Bài thơ còn dở đã vuông vần
Viết gì cho hết đời rêu đá
Sao lại ngập ngừng mỗi bước chân
Mai mốt thâm tình còn đẹp mãi
Hay là sương sớm phủ ân xưa
Ví như tắt lịm đôi bờ sống
Tiếng gọi muôn thu dẫu bốn mùa
Có gặp gỡ thêm đời cũng muộn
Chẳng đi cũng đến được chân cầu
Còn gì ta giữ trong lòng bạn
Lối gió cũng còn những bể dâu
Còn chi để lạc trong hồi tưởng
Tiếc nuối đường xa chiều đã tàn
Người hỡi có se lòng sắt dạ
Vì đời trăm nỗi những ly tan
Có em như thế đời như đủ
Còn lối nào quên lạc dấu về
Một chút ân tình thời buổi khó
Nghe đời thăm thẳm giọt sương khuya
Xin gửi em xưa lời mộc mạc
Thơ buồn lòng có nhúm nhen vui
Chỉ là dấu tích tình tri kỷ
Để lại đời nhau những ngậm ngùi.
 Atlanta 2016


__._,_.___


Khế Ngọt Miền Tây
Họa thơ TH Quốc Thái

Khế ngọt trước nhà trái chín cây
Trèo lên, tay hái vui qua ngày
Phía trên, tôi thả rơi đầy khắp
Bên dưới, bé cười: bỏ xuống đây
Trộm nhớ cô nàng, em chẳng biết
Thầm thương người ngọc, ai nào hay
Nhớ nhiều kỷ niệm năm xưa ấy
Yêu quá bờ môi, má đỏ hây!
Sông Hồ


Đôi Mắt Thu Ba

Người xưa đôi mắt sáng long lanh
Thương quá ươm mơ giấc mộng lành
Thân ngọc ngà ru hồn thoát tục
"Khóe thu ba gợn sóng khuynh thành"
Nôn nao tâm dạ hồi trai trẻ
Xao xuyến con tim thuở tóc xanh
Thầm ước cùng em, ta gắn bó
Thênh thang một cõi bước song hành.
Sông Hồ


Cửu Long Giang Vào Thu

Họa thơ TH Nguyễn Hoàng Linh

Chiều thu man mác cảnh đìu hiu

Thấp thoáng bên sông dáng mỹ miều

Dưới bến, dừa, tre soi bóng nước

Trên bờ, trai, gái tỏ tình yêu

Ra đi nhớ mãi dòng Sông Hậu

Lưu lạc thương hoài đất Bạc Liêu

Mơ ước ngày về nơi cố quốc

Tình quê giữ trọn luyến lưu nhiều.

Sông Hồ


TẾT TRUNG THU PINE HILLS
                      Tháng Tám ngày rằm trăng sáng khu,
                      Pine Hills tổ chức Tết Trung Thu .
                      Phụ huynh dẫn bé về tham dự,
                      Cha mẹ dìu con đến tạc thù.
                      Con trẻ rước đèn cười khúc khích,
                      Thiếu nhi nhận bánh nói lu bù.
                      Nhi đồng Tết đến về đây nhé,
                      Để nhớ quê mình rạng rỡ thu.
                                                            LDPP 5/9/16.


Gia Mùa


Bão đi nhường gió thu sang,
Bầu trời u ám chưa tan mấy ngày...
Mưa còn rơi rớt sáng nay,
Mây đen phủ kín gió bay ngang trời.
Giao mùa đọng hạt mưa rơi,
Vu vơ chợt đến gọi mời hồn ta.
Quốc An đang cất tiếng ca,
Nét Thu rả rích thiết tha nỗi lòng.
Thu sầu vì lệ em đong,
Cho ta một cõi trời mong manh buồn...
Th Anh.
Thu 2016


 Gò Công Kỷ Niệm
'Sông Hồ' sáng xách 'xô hồng'
'Gồng co' ven biển 'Gò Công' bắt sò
Vì trời lạnh phải co ro
Đem về nhậu đến tối mò quá say
Bình minh 'sáng lả' ói đầy
Uống bia 'xả láng' từ đây xin chừa
Nhưng rồi “lại vẫn” như xưa
Giấu tiền “lận vải” túi vừa đi chơi
Túi to sợ vợ biết thời
Móc đô la hết tiêu đời lưu linh.
Sông Hồ
 (tang QThai)

TẠM BIỆT SÀI-GÒN

                          Máy bay cất cánh mất Sài Gòn,
                          Tạm biệt phố lòng vạn mến thương.
                          Ngoảnh lại cố hương cau cật dạ !
                          Lìa xa tổ quốc xé can trường !
                          Sài Gòn Hoa Lệ giờ ma ám,
                          Hòn ngọc Viễn Đông đã quỷ vương.
                          Nhũng lạm uế ô vô trật tự,
                          Lòng đau thầm trách lũ vô lương.
                                                                LDPP2/9/16.


Khế Ngọt Miền Tây
Họa thơ TH Quốc Thái

Khế ngọt trước nhà trái chín cây
Trèo lên, tay hái vui qua ngày
Ở trên, tôi thả rơi đầy khắp
Phía dưới, bé cười: bỏ xuống đây
Trộm nhớ cô nàng, em chẳng biết
Thầm thương người ngọc, ai nào hay
Nhớ nhiều kỷ niệm năm xưa ấy
Yêu quá bờ môi, má đỏ hây!
Sông Hồ


Kỷ Niệm Chiều Mưa


Họa thơ TH Quốc Thái



Buổi chiều năm đó dưới tàn cây

Hai đứa đụt mưa đầu xóm này

Nhìn dáng nàng tiên sao đẹp vậy?

Che dù người mộng thấy vui đây

Nhớ nhiều kỷ niệm ngày xanh ấy

Thương quá bờ môi, mắt phượng thay!       

Đất khách hoàng hôn sầu viễn xứ

Hình dung khuôn mặt, lệ nhòa cay.

Sông Hồ



Thân Phận
Họa vận thơ TH Vinh Hồ

Cuộc đời bầm giập quá đi thôi!
Tuổi tác già nua đã hết thời!
Làm việc ngày ngày, hơn thập kỷ
Cày bừa tháng tháng, vừa năm mươi...


Tha hương đất khách thân lưu lạc
Lạ xứ quê người kiếp nổi trôi
Tóc bạc, da mồi, chiều xế bóng
Không bao lâu nữa sẽ chầu Trời.
Sông Hồ

Hạt Bụi

Sài Gòn thứ bảy nắng chiều
Bóng hồng dìu dập ngắm nhiều ngất ngây
Một nàng má đỏ hây hây
Môi cong, mắt phượng, mày ngài đẹp thay
Thả hồn theo gió theo mây
Bỗng cơn lốc nhẹ bụi bay mịt trời
Chạnh lòng mơ ước xa xôi
Được là hạt bụi thì tôi bám vào
Tấm thân ngà ngọc trắng phau
Xin em đừng tắm... dãi dầu thân tôi
Hương thơm "bụi" hít không thôi
Xin đừng phủi bụi cho rời thân em
Bụi đây luôn mãi khát thèm
Cho nên mơ ước được đem em về
Sống trong tình nghĩa phu thê
Giật mình tỉnh giấc cơn mê tuyệt vời.


Sông Hồ








Trò Chơi Tuổi Thơ

Ngày xưa tuổi lên tám
Lon nối dây làm “phôn”
Thường hay nói chuyện nhảm:
Mày nghe có rõ không?

Nay đã lớn khôn rồi
Liên lạc qua điện thoại
Viễn liên quá xa xôi
Nhưng muốn hàn huyên mãi.

Không còn mày tao nữa
Mà đổi cách xưng hô
Anh đang làm gì rứa?
Giờ này em ở mô?

Tôi sống nơi đất khách
Em còn ở quê hương
Mặc dù ta xa cách
Nhưng vẫn nhớ nhau luôn.

Mơ ngày thanh bình đến
Đất nước Việt mến yêu
Thuyền tình cập bờ bến
Yêu thương nhau thật nhiều.
Sông Hồ


Tuần Trăng Mật Trong Mơ

Họa thơ VH Lộc Tòng


Đi Úc viếng thăm phố Sydney

Hoa Kỳ ta đến khu Disney

Rong chơi khắp chốn we like it

Du lịch nhiều nơi you love me?

Cao ngất Eiffel nhìn mỏi neck

Êm đềm Danube dạo run knee

Chúng mình một cõi tuần trăng mật

Dính chặt, ngọt ngào giống honey.

Sông Hồ



Kiếp Nhân Sinh



Hóa kiếp hình hài ta là cát bụi
Giàu sang, quyền quí, chết cũng tay không
Đây kiếp nhân sinh giữa chốn bụi hồng
Người phàm tục mãi bon chen danh lợi.

Rồi mai đây khi tuổi già mệt mỏi
Lúc lìa đời có mang được gì chăng ?
Sạch nợ trần ai, về cõi Vĩnh Hằng
Đời tạm bợ mong manh như sương khói.

Hỡi những ai gây quá nhiều tội lỗi...!
Hãy tịnh tâm đường chánh đạo trở về
Đừng tiếp tục sự nhục dục u mê
Thân an lạc, thảnh thơi đời hạnh phúc.
Sông Hồ



SAY

"Say” trong vạn pháp chỉ là chơi.
Một chén phù sinh vạn kiếp mời.
Cốc "hỷ" đệ-huynh bao kẻ…vuốt,
Chung "sầu" tỷ-muội lắm người… lơi.
Ngả nghiêng danh phận, xuôi rồi ngược.
Ngây ngất tiền tài, được lại vơi.
Nhân thế không ngoài "Chân - Tục đế".*
Đắm chìm men "huyễn", bọt bèo khơi?



Tòng Nguyễn 2016
.* Chân Đế: Chân lý tuyệt đối.* Tục Đế: Chân lý tương đối



Kiếp Nhân Sinh 2
Mượn vần thơ TH Lộc Tòng

Trong kiếp nhân sinh giống cuộc chơi
Mai này sẽ chết, tử thần mời
Thù hằn, đố kỵ nên buông bỏ
Tha thứ, yêu thương không thể lơi
Tích đức, tu thân luôn tạo đủ
Kính cha, thờ mẹ chẳng hề vơi
Cuộc đời ngắn ngủi làm điều thiện
Thân xác rồi tan...bọt biển khơi.
Sông Hồ


Anh Hai lúa ơi,

Software chữ Việt muốn đi chơi,
Bia mạnh không ưa, thích rượu mời.
Mỗi chữ một hàng, đùa thoả thích,
Tám câu thẳng dọc, vui mừng...lơi.
Hei xanh anh uống nghe hừng hực,
Rượu đỏ em vô thấy chơi vơi.
Nước mắt quê hương ba xị đế,
Bài thơ lại sẽ hiện khơi khơi.
QThai

Cuộc Chơi
Khoác áo phong trần nhập cuộc chơi
Vui buồn thế sự nhân gian mời
Ngọc tan đáy cốc thơ nghiêng ngả
Cầm  vỡ trên ngàn  nguyệt lả  lơi
Vấn lệ khóc người, tình đoạn tuyệt
Than thân cười mệnh, kiếp chơi vơi
Thuyền nan vô định xuôi Đông Hải
Mặc gió trêu đùa vỗ sóng khơi

Ta

Xin họa thơ "Say" của VH Lộc Tòng.
Nguyên Bông.

BẮN NHẠN VEN MÂY

Văn hay lắm chỗ đến mà chơi,
“Bắn Nhạn ven mây” đâu có mời. (1)
Họa vận, tao nhân không chữ bỏ,
Gieo vần, mặc khách chẳng câu lơi.
Bon chen chi để thân thêm mỏi, (2)
Thủng thẳng vậy mà ý chẳng vơi.(3)
Kẻ đứng đầu non, người cuối bãi,
Nhìn ra biển thẳm mịt mù khơi!

Nguyên Bông,
08-04-2016.
(1)Bắn Nhạn ven mây:
-Ý nói trổ tài thi đỗ cao dù bài thi có khó. Chữ "Nhạn" có thể lấy ý từ chữ "Nhạn Tháp" hay "Nhạn tháp đề danh" là nói sự thi đỗ đại khoa
-Đời Đường từ sau những năm Thần Tông (705 - 707), những người mới đỗ Tiến sĩ bắt chước Trương Cử đến tháp Nhạn ở chùa Từ ân (Nay thuộc Trường An, Thiểm Tây) đề tên mình lên tháp.
Vân Tiên:
Chí lăm bắn nhạn ven mây,
Danh tôi đặng rạng tiếng thầy bay xa.
(Trích Tự Điển Tiếng Việt online).
(2) và (3) Thân, và ý, hai trong lục căn của Phật Giáo.



Thư giản Heineken
Dối vợ về quê ghé quán chơi
Gặp em xinh đẹp khéo chào mời
Bao năm mệt mỏi anh "thư giản"
Thoáng chốc vui cười én lả lơi
Mắt liếc đong đưa hồn chất ngất
Môi cười chúm chím xác chơi vơi
Ăn chay mãi lổ thua bè bạn
Gở vốn gian truân vượt biển khơi

Nông gia hai lúa NJ
Mùa biển động năm 2016
*********************************
Giữ Tính Trời

Chân thật vì đời một dạ thôi 
Thị phi lìa bỏ bất tòng thời.       
Bởi không Đạo sĩ còn thanh tráng
Và chẳng Thiền sư chửa tám mươi.
Biển đảo tang thương đừng yếm thế
Non sông nghiêng ngửa chớ buông trôi.
Dấn thân tranh đấu xa "men huyễn"
Đoạn tuyệt Dương Chu, giữ tính Trời. (1)
Vinh Hồ
31/8/16
(1): Dương Chu quan niệm: "Không vì cái lợi lớn của thiên hạ mà chịu mất đi một sợi lông chân của mình".
1 Giăng 4:8. "Người nào không yêu thương là không nhận biết Đức Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời là tình yêu thương."
Giăng 14:6. "Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha."


-Thông minh vốn sẵn tính trời (Kiều).





Cánh Chim Trời!

===========================

Nhớ Huynh em cũng phải "say" thôi

Mình quá gian lao thuở thiếu thời

Vào lớp bi bô ngày bé bỏng

Xa trường tan tác tuổi đôi mươi

Nhớ tàu xứ Vạn khi "đi cọp"

Thương bến sông Dinh lúc giạt trôi

Muốn đến thăm nhau đường cách trở

Ứơc gì ta hóa cánh chim trời !

NXVan



No comments:

Post a Comment