Thursday, March 17, 2016

Thơ Hoa Văn

NHỚ NGÀY XƯA
    Gửi vài thằng bạn lính già thân qúy
    của tôi: Đông Anh, Diên Nghị, 
    Vũ Đức Nghiêm và Băng Đình.
 
Mày già, tao lại còn già hơn
Hết dám rượu chai nghĩ cũng buồn
Nhớ lại hồi xưa ngày nghỉ phép
Tao – Mày uống rượu quên đời luôn
 
Tao say tao khóc thương đời lính
Thương cả đời tao lận đận hoài
Từ lúc chuyển về đơn vị mới
Tao làm phòng trưởng cũng hơi oai
 
Được mấy năm tao lại phải đi
Lên Pleiku gió lạnh mưa mùa
Về đây đôi lúc buồn hiu hắt
Phố nhỏ người thưa tao chẳng ngờ
 
Hai năm sau lệnh về Sàigòn
Cắp cặp đến trường học kiếm cơm
Học tiếng Hoa Kỳ rồi đến Mỹ
Làm quan du học cũng ngon ngon
 
Hết học tao trở về phố núi
Thăm nhà rồi lại sớm ra đi
Mấy mùa ở tại Kontum bạc
Đụng trận 60 thật não nề
 
Hai mùa xuân thắm ở nơi này
Lệnh lại đưa về cố xứ đây
Phố nhỏ người thưa Kinh với Thượng
Pleiku ơi nhớ lắm thương đầy
 
Vũ Đức Nghiêm giờ nghe vẫn khoẻ 
Băng Đình ít muốn chuyện cùng ai
Chỉ còn Diên Nghị là ngon nước
Viết khoẻ, xoa (1) nhiều chắc sống dai
 
Tao già vợ chết buồn ghê gớm
Tâm sự cho vui nhớ lũ mày
Nghĩ lại năm xưa mà xót dạ
Buồn đời còn lại ở nơi đây
                   xxx
Đêm nay ngồi nhớ bọn mày
Nhớ thời khói lửa buồn thay sự đời
Nhớ là để nhớ mà thôi
Còn hơi đâu nữa tao ngồi tàu thăm.
(1) Xoa mạt chược
Hoa Văn 12/3/2016

No comments:

Post a Comment