Thursday, February 4, 2016

VUI LÀ CHÍNH

VUI LÀ CHÍNH

Tết đến nhà nào cũng đủ thứ kiêng cữ

Sắm chi cũng sợ gánh ưu phiền

Mua chuối: sợ làm ăn khó "ngóc"

Mua lê: sợ mách lẻo xóm giềng

Mua bom: sợ suốt năm toàn "nổ'

Mua xoài: sợ thiếu thốn triền miên

Mua cam: sợ âm thầm chịu đựng

Mua táo: sợ rồi… bón cả niên


Dưa thì cũng sợ dây dưa mãi

Bánh tét sẽ bị rách cả năm


Bởi vì vận số sẽ long đong

Trái tắc lại càng nên kiêng đấy

Bế tắc mọi điều xui cả năm

Bánh ít không được ăn ngày Tết


Cử gì đây nữa…. thôi thì :

Hồi xưa nghe thiên hạ biểu sắm Mãn Cầu- Dừa- Xoài- Đu Đủ để cúng, nên làm theo cũng mong được Cầu Vừa Xài Đủ.
Cúng hoài liên tiếp mấy năm, không thấy Vừa Đủ gì hết, năm nào cũng thiếu hụt. 

Sau đó phải thay đổi chiến lược, mua Mãng Cầu , Xoài, Tulipe & Bagage(xe đạp). Ý là muốn Cầu Xài Líp Baga !
Cũng không thấy kết quả gì , mà còn thiếu hụt nặng thêm. 

Năm nầy dứt khoát không nghĩ đến tiền ($$$$) nữa.

Chơi bạo, sẽ lập 1 mâm trái cây sau đây để cúng:

MĂNG Cụt - VÚ Sữa- Trái VẢI- SẦU Riêng.
Kệ nghèo thì nghèo, ít ra cũng được :…….

QThai suu tam

No comments:

Post a Comment