Lặng lẽ ngồi nhìn tới biển Đông.
Miệt dưới mình ên trông có chán?
Vùng trên người đẹp ngó không buồn?
Áo pull, quần short anh thanh lịch*,
Hai mảnh, khăn choàng em điểm son**.
Cảng Port thuyền du đưa Xứ Vạn,
Jodi bên biển luyện thần công.
QThái
=============Nhớ ơi là nhớ
Quê tôi đồng cỏ xanh rì
Thị thành nhộn nhip, sông thì phù sa
Nay nơi xứ sở Cờ Hoa
Nhưng mà vẫn nhớ quê cha thuở nào
Long Xuyên tỉnh nhỏ xôn xao
Đất Vàm quê Ngoại với bao nghĩa tình
Thất Sơn Bảy Núi thiệt linh
Hàng năm người đến cầu vinh cho mình
Định Yên chợ chiếu bình minh
Nửa đêm chợ họp, sáng tinh tan hàng
Đinh An nhà cửa khang trang
Là nơi lập nghiệp họ hàng Mẹ tôi
Tháng Tư về nhớ quê tôi
Một thời thịnh trị dưới trời tự do
Người người áo ấm cơm no
Nhớ ơi là nhớ...cái thời xa xưa
QThái
Vô Đề
Tôi đã từng làm con Người bại trận
Tuổi ấu thơ đè nặng trên đôi vai
Ngày hai buổi cắp sách đến trường làng
Nghe chúng chửi cha tôi đồ Mỹ-Nguỵ
Ghìm đau đớn tôi lặng thinh không nói
Không cúi đầu mà ý chí vươn cao
Quyết chống chọi chứ không cúi nhào
Tám tuổi đầu, không cảm thấy nhục, đau
Tôi hãnh diện làm con Người dũng cảm
Nơi sa trường mưu lược chống giặc điên
Dù chẳng may thế trận ngã ngược nghiêng
Đành thúc thủ mang thân tù đày đoạ
Tôi hiên ngang khi chúng phê lý lịch
Cha "Nguỵ quân-Thiếu tá, đang ở tù"
Dù bị ép xuống tận cùng xã hội
Vẫn quyết tâm không nhét Mác vô đâu
Tôi con Nguỵ không được vào đại học
Ngày nhập môn tôi vác giấy đến đồn
Bị tra hỏi bao nhiều điều tầm bậy
Rồi ra về...chờ nghĩa vụ vinh quang
Nước Mỹ đây cho tôi hết lang thang
Hết trốn chạy những kỳ kêu nghĩa vụ
Tôi đã được lấy tiền dùng thế mạng
Để đắp vào cái gọi là "vinh quang"
Quốc Thái
Tháng 9, 1992
*Chúng luôn viết hoa chữ Nguỵ vì cho Nguỵ là một danh từ riêng
*Với tấm lý lịch là con nguỵ, tôi được xếp vào đối tượng thứ 11, đồng nghĩa với cửa tử
*Từ nhỏ, tôi đã ý thức được mình là ai, do đó cái gọi là tư tưởng Mác-Lê hay HCM không có ở trong tôi
*Ngày bạn bè lên đường đi thi, tôi được gọi trình diện ở đồn công an để hạch hỏi về tấm lý lịch, và cuối cùng thì không được đi thi
*Hai ngày sau, bọn du kích vác súng đến nhà bắt tôi phải trình diện ở xã đội để đi cái gọi là nghĩa vụ lao động (tôi không được gọi đi nghĩa vụ quân sự, tức quân dịch, vì con nguỵ). Và em họ tôi đã dẫn tôi đi trốn.
*Trước khi được cấp giấy tờ hợp lệ để đi Mỹ, tôi phải đóng một số tiền lớn cho cái gọi là làm tròn nghĩa vụ công dân, nghĩa vụ lao động, mà tôi đã không thi hành.
Con gái Nha Mân
Con gái Nha Mân đẹp quá ta
Nên trai khắp nẻo theo tà tà
Bên phà Cao Lãnh bao người ghé
Cạnh bến Tiền Giang lắm kẻ qua
Mắt sáng long lanh, hồng cặp má
Đôi môi mộng mị, trắng ngần da
Một thời ai đã về nơi ấy
Đã gặp em rồi...nhớ chết nha
Quoc Thai
Khi nào như Burma?
Thật là buồn quá cho quê ta,
Khắp nẻo nơi đâu cũng kẻ tà.
Quan lớn, nhà to, còn được lựa,
Dân cùn, đất nhỏ, mà không tha.
Công an đè cổ người ăn hiếp,
Đảng cộng cúi đầu Tàu muốn hoà.
Khổ nạn cho giống dòng Lạc Việt.
Khi nào mới được như Burma?
QThai
Thật là buồn quá cho quê ta,
Khắp nẻo nơi đâu cũng kẻ tà.
Quan lớn, nhà to, còn được lựa,
Dân cùn, đất nhỏ, mà không tha.
Công an đè cổ người ăn hiếp,
Đảng cộng cúi đầu Tàu muốn hoà.
Khổ nạn cho giống dòng Lạc Việt.
Khi nào mới được như Burma?
QThai
Thiếu nữ xưa
Thiếu nữ ngày xưa của Thủ đô,
Saigon hoa lệ nhiều mong chờ.
Dịu dàng xinh đẹp bao người nhớ,
Duyên dáng dễ thương lắm kẻ mơ.
Saigon hoa lệ nhiều mong chờ.
Dịu dàng xinh đẹp bao người nhớ,
Duyên dáng dễ thương lắm kẻ mơ.
Mái tóc thời trang trông quyến rũ,
Đôi môi mộng mị thấy mê khờ.
Một thời đã tạo bao lời ý,
Cho những thi nhân kết tạo thơ.
Đôi môi mộng mị thấy mê khờ.
Một thời đã tạo bao lời ý,
Cho những thi nhân kết tạo thơ.
QThai
Nước non liền dãy
(Cẩn hoạ thơ TS LDPP)
Ngày mai đất Việt đón cờ Vàng
Ngang dọc tung hoành trên nước Nam
Con cháu hân hoan mình máu đỏ
Ông cha hãnh diện ta da vàng
Người già tranh đấu dâng tim óc
Tuổi trẻ cần cù hiến trí gan
Thảm hoạ cuồng điên nay sẽ hết
Cà Mau liền dãy tận Nam Quan
QThai
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Tháng Tư
Lần nữa xứ người lệ lại rơi,
Bao năm uất hận khó quên rồi.
Ngoài kia mưa đổ hồn tê tái,
Nơi đấy tuyết tuôn não rối, rời.
Giặc cộng lâu nay vẫn ở đó.
Quốc gia bao giờ mới lên ngôi?
Ước mong một ngày không xa lắm,
Khúc hát khải hoàn đất nước ơi!!
QThai
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Nhớ Saigon
(QThái xin cẩn hoạ thơ TS LDPP)
Con gái Sài gòn cũ thướt tha
Buổi chiều dạo phố ngắm người ta
Công viên mát mẻ, bao cô ghé
Nhà hát tưng bừng, nhiều khách sa
Quận Một đô thành ồn tiếng nói
Thị Nghè xóm cũ vắng gào la
Thủ đô một thuở yên bình quá
Hòn ngọc Viễn đông của Cộng Hoà
QThái
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Một ngày không quên
Hôm nay người Việt hân hoan
Thành Tavares Cờ Vàng tung bay
Nói sao cho hết lòng nầy
Mừng vui, hạnh phúc tràn đầy lạc quan
Cám ơn Người đã không màng
Gian lao khổ cực sẵn sàng bỏ công
Vận động thành phố của Ông
Công nhận Cờ của Tổ Tông dựng gầy
Mười Sáu tháng Ba năm này
Lá cờ Tổ quốc tung bay rạng ngời
Ngày mai trên khắp bầu trời
Việt nam yêu dấu muôn đời Cờ bay.
QThái
Ngày 16/3/2016 thành phố Tavares đã công nhận lá cờ Quốc gia Việt nam Cộng Hoà, và trao Nghị Quyết cho ông Lê Hùng Tòng, người đã vận động thành công cho lá cờ chính nghĩa Quốc gia (cờ vàng ba sọc đỏ). Cám ơn ông Lê Hùng Tòng và những người Mỹ trong toà thị chính thành phố Tavares
Thương
Thương nhớ Quê hương
Xa vạn dặm đường
Cách trở Đại dương
Trăm ngàn mến thương
QThái
Quê hương yêu dấu
(Cẩn hoạ bài Tổng vịnh của Mạc Thiên Tứ)
- Vàm Cống của tôi đẹp hữu tình
Lấp vò con gái trắng và xinh - Bình An sông nước, đàn cò trắngHoà Lạc làng quê, đồng lúa xanh
- Xứ Định bà con ưa dệt chiếu
Bình Thành dân chúng thích kinh doanh
Nước Nam yêu dấu nghìn xa cách
Đất Mẹ một thời vang mãi danh.
QThai
Vịnh cái.....???
Ngoáy đến hai phân vẫn chẳng vừa,
Thọt lui thụt tới hỏng còn giờ.
Mệt nhoài anh bảo lổ nầy bự,
Hổn hển em kêu cọc ấy thừa.
Lồng lộn chàng gào như gió bão,
Thì thầm thiếp nhủ tựa cơn mưa.
Dang chân dùng sức làm nhiều cái,
Hỏi má thằng Cu đã lọt chưa?
QThái
Vịnh Trái Đào
Đào đây hai trái thiệt là vừa,
Sờ tới nắn lui hơn nửa giờ.
Mơn mởn xinh tươi nhưng chẳng thiếu,
No tròn trong trắng vẫn không thừa.
Môi đưa nhẹ cắn, hương ngào ngạt,
Lưỡi uốn thoi đưa, ngọt nước mưa.
Lọt giữa bồng lai, ôi quá thích.
Nhiều năm sau nữa sẽ quên chưa?
QThái
Về miền Tây
(cẩn hoạ thơ TS TMH)
(cẩn hoạ thơ TS TMH)
Vùng đất miền Tây thiệt dễ thương,
An Giang biên giới cũng mù sương.
Núi Sam có tiếng Miếu Bà Xứ,
Châu Đốc danh lừng Mắm Bác Dương.
Chợ Mới làng quê nhiều mộng ước,
Long Xuyên phố chợ lắm tơ vương.
Mời anh một chuyến về nơi ấy,
Gặp những gái duyên đẹp lạ thường.
QThái
Em người con gái Bình Thành Tây,
Đôi mắt long lanh, mái tóc dầy.
Ngực nở, eo thon, thân quyến rũ,
Vai tròn, môi mọng, dáng hay hay.
Bao chàng trai xóm lân la hỏi,
Lắm kẻ phương xa cậy mối mai.
Ước muốn cùng nàng duyên sắc thắm,
Kết thành chồng vợ dựng tương lai.
QThai
Bình Thành Tây là một xã thuộc Quận Lấp Vò, tỉnh Sa Đéc (nay là xã Bình Thành, huyện Lấp Vò, Đồng Tháp)
Chợ Khuya
Ở xứ quê tôi có chợ ma,
Đêm khuya thôn nữ cứ tà tà.
Chiếu bông thơm đẹp đem ra bán,
Hàng quán sạch ngon chào đón ta.
Gái lịch rong chơi tìm bạch mã,*
Trai thanh dạo phố kiếm bà ba.**
Định Yên chợ tối ngày xưa đó,
Kỷ niệm một thời giờ đã xa.
QThái
*Bạch mã=hoàng tử bạch mã=người yêu
**Bà ba=áo bà ba=các cô gái mặc áo bà ba
Trai thanh dạo phố kiếm bà ba.**
Định Yên chợ tối ngày xưa đó,
Kỷ niệm một thời giờ đã xa.
QThái
*Bạch mã=hoàng tử bạch mã=người yêu
**Bà ba=áo bà ba=các cô gái mặc áo bà ba
Nhớ Định An
1. Nhớ mãi một thời xứ Định An,
Mùng Ba Gia tộc họp nồng nàn.
Trẻ con nô nức khoe quần áo,
Người lớn hăng say viết bảng vàng.
Bàn ghế thẳng hàng như quán phố,
Cỏ hoa quanh lối giống thôn làng.
Bà con dòng họ cùng về hội,
Ngày Tết cổ truyền ở Định An.
Mùng Ba Gia tộc họp nồng nàn.
Trẻ con nô nức khoe quần áo,
Người lớn hăng say viết bảng vàng.
Bàn ghế thẳng hàng như quán phố,
Cỏ hoa quanh lối giống thôn làng.
Bà con dòng họ cùng về hội,
Ngày Tết cổ truyền ở Định An.
QuocThai
2. Từ Mỹ vẫn nhớ xã Định An,
Về ngang Hoà Lạc Tết trang hoàng.
Nhà vườn Ông Sáu đầy cây trái,
Xóm nhỏ Bà Tư lắm rộn ràng.
Xẹ cộ ngược xuôi trên lộ đất,
Xuồng ghe lên xuống dưới dòng giang.
Xuân về pháo nổ cùng hoa lá,
Hẹn mốt mai về thăm Đinh An.
QuocThai
Mai kia bỏ hết
Ngày buồn, sầu, khổ, sẽ qua thôi,
Hãy sống an vui, chớ chán đời.
Chăm chỉ siêng năng tâm thoải mái,
Từ bi nhân hậu não yên rồi.
Giàu sang, địa vị có nhàn rỗi?
Đức độ không danh mãi được chơi!
Hỷ xả, yêu thương cho trọn kiếp,
Mai kia bỏ hết...tựa bèo trôi.
QThai
Vợ hiền
Vợ hiền luôn cho ta tất cả
Mất nàng rồi tất tả ngược xuôi
Không người thấy có chi vui
Ngày đêm sớm tối lui cui một mình
QThái
Cảnh đẹp hữu tình
Phong cảnh nầy sao đã vậy trời
Đào tiên hai quả thấy khơi khơi
Mượt mà gió mát làm ta thích
Một bức tranh ôi, đẹp tuyệt vời
Người đã tạo nên cảnh tuyệt vời
Núi non hùng vĩ quá ai ơi
Đèo cao, khe thẳm, nhiều hoa cỏ
Tiên cảnh bồng lai sướng một đời
Tranh ở nơi đâu đẹp ngất trời
Núi nhô mờ ảo thiệt lả lơi
Một dòng suối mát ai thèm tắm?
Lặn hụp, trèo leo ôi tuyệt vời
Động đào vách núi thấy chơi vơi
Bồng bềnh bồng đảo dưới làn hơi
Cỏ hoa thơm ngát bên khe suối
Nhựt nguyệt mơ hồ có lả lơi?
Hỡi chàng dũng sĩ ới à ơi
Hãy gắng trèo lên lên tới nơi
Nước biếc non xanh ra sức hưởng
Thiên nhiên tình tự...cảm ơn Trời
QThai
No comments:
Post a Comment