TÌNH NGƯỜI CÔ PHỤ - thơ UTL
Anh yêu dấu vì sao mình đơn lẻ
Ba mươi năm rồi chẳng được gần nhau
Từ hè đó trong sân ga lặng lẽ
Lệ tuôn tràn từ biệt hẹn mùa sau.
Rồi anh đi chiến trường xa vẫy gọi
Từ giã phố phường khoác áo chiến binh
Đêm từng đêm đợi thư anh mòn mỏi
Anh ra đi cho đất nước yên bình.
Tin chiến trận đêm ngày loang máu lửa
Anh miệt mài nơi núi thẳm rừng sâu
Chiều hành quân ngang lưng đồi tre nứa
Nhớ thắt lòng đôi mắt lệ hoen sầu.
Tàn cuộc chiến tìm anh đâu thấy bóng
Không còn quê xưa tan tác thị thành
Suối Máu, Hàm Tân, Cổng Trời...đồng vọng
Tin anh biệt ngàn núi đỏ rừng xanh ?!
Em tìm về bến sông xưa cô quạnh
Nhớ thương sao áo trận bạc xuân nào
Sân trường cũ gốc điệp tàn thu lạnh
Mãi nghe lòng quặn thắt nỗi niềm đau !
Em vẫn chờ ba mươi năm cô lẻ
Thu sang đông mấy độ tóc phai tàn
Cuộc phù sinh còn ghi lời ước thệ
Giữ tình anh đi trọn kiếp nhân gian !!
UYÊN THÚY LÂM
Anh yêu dấu vì sao mình đơn lẻ
Ba mươi năm rồi chẳng được gần nhau
Từ hè đó trong sân ga lặng lẽ
Lệ tuôn tràn từ biệt hẹn mùa sau.
Rồi anh đi chiến trường xa vẫy gọi
Từ giã phố phường khoác áo chiến binh
Đêm từng đêm đợi thư anh mòn mỏi
Anh ra đi cho đất nước yên bình.
Tin chiến trận đêm ngày loang máu lửa
Anh miệt mài nơi núi thẳm rừng sâu
Chiều hành quân ngang lưng đồi tre nứa
Nhớ thắt lòng đôi mắt lệ hoen sầu.
Tàn cuộc chiến tìm anh đâu thấy bóng
Không còn quê xưa tan tác thị thành
Suối Máu, Hàm Tân, Cổng Trời...đồng vọng
Tin anh biệt ngàn núi đỏ rừng xanh ?!
Em tìm về bến sông xưa cô quạnh
Nhớ thương sao áo trận bạc xuân nào
Sân trường cũ gốc điệp tàn thu lạnh
Mãi nghe lòng quặn thắt nỗi niềm đau !
Em vẫn chờ ba mươi năm cô lẻ
Thu sang đông mấy độ tóc phai tàn
Cuộc phù sinh còn ghi lời ước thệ
Giữ tình anh đi trọn kiếp nhân gian !!
UYÊN THÚY LÂM
MỘT ĐỜI LÍNH TRẬN....- thơ LPO
Ta từng có một thời làm lính trận
Súng đạn, ba-lô trĩu nặng đôi vai
Tuổi đôi mươi sá gì đời sương gió
Mộng sông hồ cho thỏa chí làm trai.
Súng đạn, ba-lô trĩu nặng đôi vai
Tuổi đôi mươi sá gì đời sương gió
Mộng sông hồ cho thỏa chí làm trai.
Ghìm tay súng nơi tuyến đầu lửa đạn
Ngăn bước thù gieo tang tóc đau thương
Mong quê hương nhà nhà vang tiếng hát
Cho mẹ gìà, em gái bớt lệ vương.
Ngăn bước thù gieo tang tóc đau thương
Mong quê hương nhà nhà vang tiếng hát
Cho mẹ gìà, em gái bớt lệ vương.
Rồi từ đấy đi vào miền gió cát
Mảnh chinh y thấm máu bạn, máu thù
Có những lúc dừng chân nơi lũng thấp
Tiễn bạn mình vào chốn nghỉ thiên thu.
Mảnh chinh y thấm máu bạn, máu thù
Có những lúc dừng chân nơi lũng thấp
Tiễn bạn mình vào chốn nghỉ thiên thu.
Đêm từng đêm dừng quân trên đất địch
Dưới chiến hào đợi giặc lúc trăng lên
Chợt một thoáng mơ về nơi phố thị
Nhớ người yêu ta thầm khẻ gọi tên !
Dưới chiến hào đợi giặc lúc trăng lên
Chợt một thoáng mơ về nơi phố thị
Nhớ người yêu ta thầm khẻ gọi tên !
Nhưng quê cũ vẫn một màu tang tóc
Súng đạn quân thù xé nát làng quê
Đất nước đau thương ngập tràn tiếng khóc
Lính trận ra đi, đi mãi không về.
Súng đạn quân thù xé nát làng quê
Đất nước đau thương ngập tràn tiếng khóc
Lính trận ra đi, đi mãi không về.
Tháng tư đến trong nghẹn ngào uất hận
Ta vào tù biệt xứ tận biên cương
Mình mất nhau khi tàn cơn binh lửa
Và cuối cùng...đánh mất cả quê hương !
Ta vào tù biệt xứ tận biên cương
Mình mất nhau khi tàn cơn binh lửa
Và cuối cùng...đánh mất cả quê hương !
Lê-Phi-Ô
Vô Đề
Tôi đã từng làm con Người bại trận
Tuổi ấu thơ đè nặng trên đôi vai
Ngày hai buổi cắp sách đến trường làng
Nghe chúng chửi cha tôi đồ Mỹ-Nguỵ
Ghìm đau đớn tôi lặng thinh không nói
Không cúi đầu mà ý chí vươn cao
Quyết chống chọi chứ không cúi nhào
Tám tuổi đầu, không cảm thấy nhục, đau
Tôi hãnh diện làm con Người dũng cảm
Nơi sa trường mưu lược chống giặc điên
Dù chẳng may thế trận ngã ngược nghiêng
Đành thúc thủ mang thân tù đày đoạ
Tôi hiên ngang khi chúng phê lý lịch
Cha "Nguỵ quân-Thiếu tá, đang ở tù"
Dù bị ép xuống tận cùng xã hội
Vẫn quyết tâm không nhét Mác vô đâu
Tôi con Nguỵ không được vào đại học
Ngày nhập môn tôi vác giấy đến đồn
Bị tra hỏi bao nhiều điều tầm bậy
Rồi ra về...chờ nghĩa vụ vinh quang
Nước Mỹ đây cho tôi hết lang thang
Hết trốn chạy những kỳ kêu nghĩa vụ
Tôi đã được lấy tiền dùng thế mạng
Để đắp vào cái gọi là "vinh quang"
Quốc Thái
Tháng 9, 1992
*Chúng luôn viết hoa chữ Nguỵ vì cho Nguỵ là một danh từ riêng
*Với tấm lý lịch là con nguỵ, tôi được xếp vào đối tượng thứ 11, đồng nghĩa với cửa tử
*Từ nhỏ, tôi đã ý thức được mình là ai, do đó cái gọi là tư tưởng Mác-Lê hay HCM không có ở trong tôi
*Ngày bạn bè lên đường đi thi, tôi được gọi trình diện ở đồn công an để hạch hỏi về tấm lý lịch, và cuối cùng thì không được đi thi
*Hai ngày sau, bọn du kích vác súng đến nhà bắt tôi phải trình diện ở xã đội để đi cái gọi là nghĩa vụ lao động (tôi không được gọi đi nghĩa vụ quân sự, tức quân dịch, vì con nguỵ). Và em họ tôi đã dẫn tôi đi trốn.
*Trước khi được cấp giấy tờ hợp lệ để đi Mỹ, tôi phải đóng một số tiền lớn cho cái gọi là làm tròn nghĩa vụ công dân, nghĩa vụ lao động, mà tôi đã không thi hành.
************************
Nhớ Ơi Là Nhớ!
Đi đâu cũng nhớ Xóm Gà,
Ăn gì cũng nhớ canh cà chua thơm
Lái xe lại nhớ xe ôm
Dọn cơm lại nhớ mắm tôm Vũng Tàu
Trời mưa thì nhớ Cà Mau
Trời khô lại nhớ mía lau miệt vườn
Đi ra nhớ Bến Trung Lương
Đi vào lại tiếc lại thương Bến Thành
Chiêm bao nhớ bạn Hàng Xanh
Ban ngày ngồi nhớ làng Hanh Thông mình
Mùa Thu thấy nhớ Trà Vinh
Đông về chợt nhớ cổng đình Lăng Ông
Kẹt tiền nhớ đến Phước Long
Dư tiền chạnh nhớ lòng vòng Đa Kao
Nhớ sao là nhớ dạt dào
Thương sao thương mãi thuở nào Việt Nam...
Đi đâu cũng nhớ Xóm Gà,
Ăn gì cũng nhớ canh cà chua thơm
Lái xe lại nhớ xe ôm
Dọn cơm lại nhớ mắm tôm Vũng Tàu
Trời mưa thì nhớ Cà Mau
Trời khô lại nhớ mía lau miệt vườn
Đi ra nhớ Bến Trung Lương
Đi vào lại tiếc lại thương Bến Thành
Chiêm bao nhớ bạn Hàng Xanh
Ban ngày ngồi nhớ làng Hanh Thông mình
Mùa Thu thấy nhớ Trà Vinh
Đông về chợt nhớ cổng đình Lăng Ông
Kẹt tiền nhớ đến Phước Long
Dư tiền chạnh nhớ lòng vòng Đa Kao
Nhớ sao là nhớ dạt dào
Thương sao thương mãi thuở nào Việt Nam...
Nguyễn Văn Hà (Gò Vấp)
Vang danh bệnh viện Thánh Tâm
Tuyết rơi gợi nhớ trăng rằm Đồng Nai
Phủ che bóng dừa Tân Mai
Cầu Vạt đổ dốc ngắm vài nàng tiên
Đi xa vẫn nhớ Ngô Quyền
Những chiều ghé xóm Gia Viên năm nào
Bửu Long chẳng phải núi cao
Vĩnh Cửu xinh đẹp phơi màu lúa xanh
Đức Tu thẳng tới Long Thành
Ngã Ba Tân Vạn long lanh nắng chiều
Tân Uyên xa cách vẫn yêu
Hố Nai Cầu Sập mĩ miều đẹp xinh
Xe lam chạy dọc Long Bình
Buâng khuâng chợt nhớ gia đình Phòng Không
Tam Hiệp quẹo một đường cong
Vikyno hãng một vòng uốn quanh
Nhấn ga chạy thẳng Hàng Xanh
Sài Gòn ngọn đỏ ngọn xanh ngọn vàng
Tới ngày nước Việt tan hoang
Xuôi giòng Sông Cửu chạy sang ... Huê kì
Nông gia hai lúa NJ
Tháng tư năm lưu vong 2016
Quê tôi đồng cỏ xanh rì
Thị thành nhộn nhip, sông thì phù sa
Nay nơi xứ sở Cờ Hoa
Nhưng mà vẫn nhớ quê cha thuở nào
Long Xuyên tỉnh nhỏ xôn xao
Đất Vàm quê Ngoại với bao nghĩa tình
Thất Sơn Bảy Núi thiệt linh
Hàng năm người đến cầu vinh cho mình
Định Yên chợ chiếu bình minh
Nửa đêm chợ họp, sáng tinh tan hàng
Đinh An nhà cửa khang trang
Là nơi lập nghiệp họ hàng Mẹ tôi
Tháng Tư về nhớ quê tôi
Một thời thịnh trị dưới trời tự do
Người người áo ấm cơm no
Nhớ ơi là nhớ...cái thời xa xưa
QThái
*************************
Ngọt ngào chân trời cũ
Hạnh phúc lắm, khi em về chốn cũ
Có người xưa cảnh vật sẳn đón chào
Rộn rã lòng người thôi hết hư hao
Hồn reo vui nụ cười xinh má đỏ …
Hạnh phúc nhiều, khi cùng ai hội ngộ
Nở lòng nào người chẳng đón em về
Như em nói tình một thời say mê
Thì bão táp phong ba nào có lạnh ?
Ôi hạnh phúc, từ đây thôi canh cánh
Tình như mơ hòa khắp chốn trời trung
Tơ lòng réo rắt rải khắp ngàn trùng
Chừ họp mặt lòng này thôi buốt giá
Hạnh phúc thế, ừ thôi … ừ vui quá !
Hết triền miên dằng dặc ngóng tin em
Ngày tháng thoi đưa ánh mắt môi mềm
Mối tình chung từ đây trao muôn thuở
Hạnh phúc thật nhiều, ừ thật nhiều lắm đó
Vườn xuân xưa hoa vẫn thắm cánh hờ
Mừng cho nhau chung vui trọn tình thơ
Cho ngày tháng ngọt ngào chân trời cũ
Tuấn Đình
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Tháng Tư
Tháng Tư lại về
Buồn xa xứ
Quê hương tan tành
Đau....
HậN THáNG Tư !
Tháng tư chợt đến rừng im thức
Chim chóc đang bay
bỗng hết đường
Lá hoa nín
thở buồn không nở
Muôn thú
sững sờ như đá bia
Tháng tư leo lét đèn như tắt
Cây cỏ giựt mình ai có nghe
Dép râu quân
cướp
tràn qua núi
Và suối cạn nguồn thôi hết reo
Tháng tư nghẹt thở vô cùng tận
Người chết phanh thây
ngập biển trời
Máu xương
lênh láng ai màng tới
Sông núi
nghẹn lời khóc với tôi
Tháng tư ly biệt ai nào biết
Rừng héo còn căm một xác cờ
Bóng ma xâm
lược
từ phương bắc
Chia máu ăn
mừng mắt tráo lơ
Tháng tư nhỏ lệ từng khu phố
Rủ bóng hoàng hôn chớ vội mừng
Phố phường tan tác đà thay
chủ
Bè bạn đồng minh chạy thoát thân
Tháng tư ngự trị như vua chúa
Bè lũ kênh kênh
chẳng thiết ai
Tiệc mừng xương
máu mồ dân tộc
Quốc nạn tang thương
sao lại vui
Tháng tư nhoè nhoẹt màu son phấn
Soi mặt đen xì thấu giá gương
Thịt xương
ai trả cho ta sống
Trở mặt đành lòng xoi vết thương
Tháng tư tủi nhục ta cần nhớ
Sông biển còn kia vẫn oán hoài
Thi nhân nào
phải là bia đá
Mà sáng
tới chiều đã đổi ngôi
Tháng tư uất hận muôn niên nữa
Giặc cộng quỳ dâng một vết nhơ
Núi sông
trừng mắt hờn thiên kỷ
Ta khóc đêm tàn
lạnh vết mưa.-
NXVan (April 2016)
Tháng tư chợt đến rừng im thức
Chim chóc đang bay
bỗng hết đường
Lá hoa nín
thở buồn không nở
Muôn thú
sững sờ như đá bia
Tháng tư leo lét đèn như tắt
Cây cỏ giựt mình ai có nghe
Dép râu quân
cướp
tràn qua núi
Và suối cạn nguồn thôi hết reo
Tháng tư nghẹt thở vô cùng tận
Người chết phanh thây
ngập biển trời
Máu xương
lênh láng ai màng tới
Sông núi
nghẹn lời khóc với tôi
Tháng tư ly biệt ai nào biết
Rừng héo còn căm một xác cờ
Bóng ma xâm
lược
từ phương bắc
Chia máu ăn
mừng mắt tráo lơ
Tháng tư nhỏ lệ từng khu phố
Rủ bóng hoàng hôn chớ vội mừng
Phố phường tan tác đà thay
chủ
Bè bạn đồng minh chạy thoát thân
Tháng tư ngự trị như vua chúa
Bè lũ kênh kênh
chẳng thiết ai
Tiệc mừng xương
máu mồ dân tộc
Quốc nạn tang thương
sao lại vui
Tháng tư nhoè nhoẹt màu son phấn
Soi mặt đen xì thấu giá gương
Thịt xương
ai trả cho ta sống
Trở mặt đành lòng xoi vết thương
Tháng tư tủi nhục ta cần nhớ
Sông biển còn kia vẫn oán hoài
Thi nhân nào
phải là bia đá
Mà sáng
tới chiều đã đổi ngôi
Tháng tư uất hận muôn niên nữa
Giặc cộng quỳ dâng một vết nhơ
Núi sông
trừng mắt hờn thiên kỷ
Ta khóc đêm tàn
lạnh vết mưa.-
NXVan (April 2016)
NÃO NỀ THÁNG TƯ
Lại mỗi tháng tư hồn
thổn thức
Lại mỗi tháng tư hồn
thổn thức
Ủ ê nước mẹ muốn lên
đường
Từ non xuống biển buồn
muôn thuở
Trốn chạy mõi mòn tàn sức
hơi
Hy vọng hão huyền đèn
chực tắt
Biên cương biển đảo vọng
hồn nghe
Trăm phương ngàn lối ngăn
thành núi
Rầm rập biển người giặc
dữ reo
Dồn dập tháng tư hờn bất
tận
Người đi kẻ ở oán bên
trời
Chân hoang loang lổ thân
không tới
Uất hận không cùng lũ ác
gian
Ly biệt tháng tư ai có
biết
Ngàn năm ủ dột một cây
cờ
Bạc vàng của cải tuồn ra
Bắc
Trơ tráo dép râu mắt láo
lơ
Lệ ứa tháng tư từng góc
phố
Tan hoang vơ vét giặc reo
mừng
Không ngờ chiếm được
giờ thay chủ
Phồn thịnh Miền Nam bỏ
thoát thân
Cộng Sản tháng tư bầy
lãnh chúa
Vênh vang tự đắc ngán chi
ai
Điêu tàn nước mẹ dân
tình khốn
Mỹ bỏ Miền Nam thật quá
vui
Nhục nhã tháng tư bôi trét
phấn
Nào ngăn lệ tủi nhoè theo
gương
Thân tù dạ đói nào ham
sống
Cải tạo núi rừng rét xót
thương
Oán hận tháng tư ghi lòng
nhớ
Xót xa ngày tháng dạ u
hoài
Tang thương khắc khoải ghi
trên đá
Để gió khó phai chuyện
soán ngôi
Soán đoạt tháng tư bao tội
nữa
Vì chưng ngang trái chuyện
bùn nhơ
Ngở rằng Mỹ bỏ công
thiên kỷ
Sám tội đi thôi mặc gió
mưa…
Tuấn Đình
Tháng 4-2016
TỪ THÁNG TƯ NĂM ẤY
Gã phải sống cũng như từng sém chết,
Nhá cây rừng tựa như thuở hoang sơ
Thân tù tội ngỡ đời mình đã hết,
Chân tay run run bụng đói mắt mờ.
Tiếng cuốc gọi những chiều tà nắng tắt,
Bìm bịp kêu chờ con nước tràn lên.
Tay bứt vội đủ các loài đỉa vắt,
Lại thêm một ngày đói khát triền miên.
Thoát lao tù sống gầm cầu xó chợ,
Xin Ơn Trên sớm thoát cảnh lầm thạn.
Ở lại quê hương càng thêm nặng nợ,
Mẹ Cha mang khi nước mất nhà tan.
Biển mênh mông nhìn phong ba gào thét,
Tám ngày trôi chẳng thấy bến bờ đâu.
Nước mắt rơi nhìn bạn hiền giãy chết
Tàu đủ cờ chỉ ngó... nhấn ga mau
Yes! No! Sáu tháng cũng "go" qua Mỹ,
Vốn Ăng Lê chỉ một bụm tay đầy.
Nói tiếng địa phương tay quơ như khỉ,
Vẫn mơ ngày ăn ..."hot dog" học hay.
Vợ nhắc: "Sao không về thăm đất Tổ,
Mồ Mẹ Cha còn giãi nắng dầm mưa."
Gã khóc: "Khi trời Nam không còn giặc đỏ,
Sẽ quay về tắm lại giòng sông xưa..."
Nông gia hai lúa NJ
Tháng tư đen năm 2016
"April 30 ,ta tìm nhau cho máu về tim"
++++++++++++++++++++++
Cờ Vàng tung bay
nối thơ
Thứ tư tuần tới ai ơi!
Cờ Vàng phất phới giữa trời hiên ngang,
Lòng tôi rung cảm rộn ràng,
Vui như thấy lại quê nhà việt Nam.
Thương Anh.
Thứ tư tuần tới ai ơi!
Cờ Vàng phất phới giữa trời hiên ngang,
Lòng tôi rung cảm rộn ràng,
Vui như thấy lại quê nhà việt Nam.
Thương Anh.
Hằng đêm tôi khấn nguyện thầm
Khắp miền đất nước Cờ Vàng tung bay
Mong sao mau đến ngày này
Cùng quy cố quốc tràn đầy niềm vui.
Sông Hồ
Góc trời mây phủ chân am
Nghe tin nhớ quá khói lam nương chiều
Nắng rơi bỗng hết tiêu điều
Đóa hồng xin gởi mừng nhiều người xa
Nam Thảo
Cờ vàng ba sọc nước ta
Tung bay trong gió món quà đang mong
Cảm ơn anh bạn Hùng Tòng
Bỏ công góp sức hết lòng hiến dâng
NLP
Nghe tin lòng thấy bâng khuâng,
Cờ vàng sọc đỏ tưng bừng tung bay.
Bầu trời Tavares giờ đây,
Cờ bay phất phới lòng đầy niềm vui.
Ngô Trưởng Tiến.
Lá cờ của Tổ quốc tui
Tung bay khắp nẻo, ôi vui quá chừng
Ngày mai đất nước tưng bừng
Đón lá cờ quý về từng nhà nghe.
QThai
Thị thành rộn rịp người xe,
Tháng ba chưa hết nhớ ve mùa hè!
Tháng tư vẫn tiếng lòng se,
Bao năm viễn xứ còn nghe ngậm ngùi!
Nguyên Bông.
VỮNG MỘT NIỀM TIN
Để kính tặng Anh Lê Hùng Tòng FL
Niềm tin giữ vững chẳng lung lay,
Tổ quốc rồi đây sẽ có ngày.
Sắc đỏ oan cừu dần biến mất,
Cờ Vàng rực rỡ lại tung bay.
Dân Nam khốn khó không còn nữa,
Nước Việt bình yên sẽ kéo dài.
Kính chúc Anh an tâm tiến bước,
Dấn thân với thế hệ tương lai...
NHL NJ
CỜ VÀNG TUNG BAY
( Cẩn họa bài VỮNG MỘT NIỀM TIN của thi sĩ Nguyễn Hoàng Linh)
(Để kính tặng Anh Lê Hùng Tòng, chị Tố Anh và anh Thương Anh cho niềm vui nghị quyết cờ vàng của thành phố Tavares, Florida ngày 16 tháng 3 năm 2016)
Nguyện ước mai này sẽ chuyển lay
Cờ vàng sọc đỏ sáng đêm ngày
Phú cường hùng mạnh bền chân bước
Dân chủ tự do chấp cánh bay
Đất nước phồn vinh còn vĩnh cửu
Quê hương thịnh vượng mãi lâu dài
Hôm nay nước bạn niềm vui lớn
Sắc thắm cờ vàng đẹp thái lai
Trần Minh Hiền Orlando ngày 11 tháng 3 năm 2016
( Cẩn họa bài VỮNG MỘT NIỀM TIN của thi sĩ Nguyễn Hoàng Linh)
(Để kính tặng Anh Lê Hùng Tòng, chị Tố Anh và anh Thương Anh cho niềm vui nghị quyết cờ vàng của thành phố Tavares, Florida ngày 16 tháng 3 năm 2016)
Nguyện ước mai này sẽ chuyển lay
Cờ vàng sọc đỏ sáng đêm ngày
Phú cường hùng mạnh bền chân bước
Dân chủ tự do chấp cánh bay
Đất nước phồn vinh còn vĩnh cửu
Quê hương thịnh vượng mãi lâu dài
Hôm nay nước bạn niềm vui lớn
Sắc thắm cờ vàng đẹp thái lai
Trần Minh Hiền Orlando ngày 11 tháng 3 năm 2016
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
XỨ VIỆT ÂU CƠ SAO CHẴNG ĐƯỢC?
Chúc mừng Miến Điện ở gần ta
Việc nước giờ đây chánh bớt tà
Quốc hội tự do dân chọn lựa
Chính quyền quân phiệt lính buông tha
Dân ăn thế thắng dân vi quý
Tướng bại vị thua tướng dỉ hòa
Xứ Việt Âu Cơ sao chẵng được?
Như là một nước Myanmar!
Nam Thảo
Myanmar:
Chúc mừng Miến Điện ở gần ta
Việc nước giờ đây chánh bớt tà
Quốc hội tự do dân chọn lựa
Chính quyền quân phiệt lính buông tha
Dân ăn thế thắng dân vi quý
Tướng bại vị thua tướng dỉ hòa
Xứ Việt Âu Cơ sao chẵng được?
Như là một nước Myanmar!
Nam Thảo
Myanmar:
Cũng được gọi là Burma, tên mới của nước Miến Điện. Miến Điện đã chịu sự cai trị độc tài của quân đội từ năm 1962 tới 2011.
Nghe theo tiếng gọi tự do dân chủ của toàn dân, tướng Thein Sein bắt đầu cuộc dân chủ hóa Miến Điện sau ngày 30/3/2011, ngày ủy ban quân quản được giãi tán.
Trong cuộc tổng tuyển cử tự do được tổ chức ngày 08/11/2015. Đảng Liên Minh Quốc Gia Dân Chủ dẫn đầu do bà Aung San Suu Kyi chiếm 80% tổng số ghế trong quốc hội của hai viện. Hiện quốc hội nước nầy còn 25% dân biểu trực thuộc quân đội.
Ngày 30/3/2016, cựu tướng Thein Sein trao quyền Tổng thống quốc gia lại cho ông Htin Kyaw, một người cọng sự đắc lực nhất của bà Aung San Suu Kyi, và Miến Điện bắt đầu có một chính phủ dân cử sau hơn 50 năm dưới chế độ quân phiệt.
Khi nào như Burma?
(cẩn hoạ bài thơ của TS Nam Thảo)
Thật là buồn quá cho quê ta,
Khắp nẻo nơi đâu cũng kẻ tà.
Quan lớn, nhà to, còn được lựa,
Dân cùn, đất nhỏ, mà không tha.
Công an đè cổ người ăn hiếp,
Đảng cộng cúi đầu Tàu muốn hoà.
Khổ nạn cho giống dòng Lạc Việt.
Khi nào mới được như Burma?
QThai
(cẩn hoạ bài thơ của TS Nam Thảo)
Thật là buồn quá cho quê ta,
Khắp nẻo nơi đâu cũng kẻ tà.
Quan lớn, nhà to, còn được lựa,
Dân cùn, đất nhỏ, mà không tha.
Công an đè cổ người ăn hiếp,
Đảng cộng cúi đầu Tàu muốn hoà.
Khổ nạn cho giống dòng Lạc Việt.
Khi nào mới được như Burma?
QThai
MỪNG MIẾN ĐIỆN THẮNG QUÂN PHIỆT
(LDPP xin họa)
Miến Điện giờ đây nổi quá ta !
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
CỜ VÀNG, CỜ THIÊNG NƯỚC VIỆT
Ngước trông phất phới lá cờ vàng,
Kính cẩn nghiêng mình với nước Nam.
Huyết thống ba miền,ba sọc đỏ,
Da màu một giống,một nền vàng.
Hùng anh Hồng Lạc tô xương máu,
Liệt nữ Tiên Rồng hiến mật gan.
Hiển hách cờ thiêng dân tộc Việt,
Từ Cà Mâu mũi đến Nam Quan.
LDPP2016.
Nước non liền dãy
(Cẩn hoạ thơ TS LDPP)
Ngày mai đất Việt đón cờ Vàng
Ngang dọc tung hoành trên nước Nam
Con cháu hân hoan mình máu đỏ
Ông cha hãnh diện ta da vàng
Người già tranh đấu dâng tim óc
Tuổi trẻ cần cù hiến trí gan
Thảm hoạ cuồng điên nay sẽ hết
Cà Mau liền dãy tận Nam Quan
Ngang dọc tung hoành trên nước Nam
Con cháu hân hoan mình máu đỏ
Ông cha hãnh diện ta da vàng
Người già tranh đấu dâng tim óc
Tuổi trẻ cần cù hiến trí gan
Thảm hoạ cuồng điên nay sẽ hết
Cà Mau liền dãy tận Nam Quan
QThai
GIỮ MÃI SẮC VÀNG
Họa Vận thơ LDPP
Bỏ xứ ra đi giữ sắc vàng,
Một thời bay bổng khắp miền Nam.
Hoàng kỳ phủ xác người yêu nước,
Máu thắm trong tim nhũng bạn vàng.
Giặc đỏ còn làm dân khốn khổ,
Trời cao chẳng phụ kẻ kiên gan.
Quê người dẫu gặp đầy gian khó.
Cố gắng an lòng luôn lạc quan.
Nông gia hai lúa NJ
Xuân lưu vong năm 2016
************************
Bài xướng:
THÁNG TƯ
Nắng lạnh chiều sương mấy giọt rơi
Tháng tư mấy bửa lại đây rồi
Anh đi xứ lạ lòng tơi tả
Em ở quê quen dạ rả rời
Nước mất vì gian ham dẫn lối!
Nhà tan bởi ác cố giành ngôi!
Tự do dân chủ trây trơ gạt
Gọi đất kêu trời đâu hởi ơi?!Nam Thảo
Bài họa 1:
QUỐC HẬN 30/04
Tháng Tư thiên hận giọt sầu rơi
Mới biết quê hương đã mất rồi !
Lòng đắng não nùng khi giã biệt
Mắt cay đau đáu lúc xa rời
Tôi trung chính đạo đành tan mộng
Kẻ ác vô thần lại soán ngôi
Nối chí Tiền Nhân thề Phục Quốc
Con Hồng Cháu Lạc Việt Nam ơi!!!
NXVan
Bài họa 2:
MƠ NGÀY DÂN CHỦ TỰ DO
(Cẩn hoạ bài THÁNG TƯ của thi sĩ Nam Thảo)
Mỗi năm Quốc Hận lệ buồn rơi
Ôi Nước Việt Nam cạn hết rồi
Cây súng trung thành còn cố giữ
Ngọn cờ chính nghĩa vẫn không rời
Xoá loài quỷ dữ rồi thay chủ
Diệt lũ tham tàn để đổi ngôi
Đất nước Tiên Rồng rồi xán lạn
Mai này dân chủ tự do ơi
Trần Minh Hiền
Orlando ngày 25 tháng 3 năm 2016
Bài họa 3:
Hận Tủi Còn Mang.
Chưa nguôi nên lệ vẫn còn rơi,
Tất cả từ đây thôi hết rồi.
Tổ quốc lìa xa tim nhức nhói,
Giang san ly biệt dạ đau rời.
Công bằng đã mất buồn theo nước,
Chính nghĩa không còn hận đổi ngôi.
Ai bảo ra đi là vứt bỏ?
Đời tôi hờn tủi lắm ai ơi!
Th Anh
Bài họa 4:
Tháng Tư
Lần nữa xứ người lệ lại rơi,
Bao năm uất hận khó quên rồi.
Ngoài kia mưa đổ hồn tê tái,
Nơi đấy tuyết tuôn não rối, rời.
Giặc cộng lâu nay vẫn ở đó.
Quốc gia bao giờ mới lên ngôi?
Ước mong một ngày không xa lắm,
Khúc hát khải hoàn đất nước ơi!!
QThai
Bài họa 5:
NHỚ QUÊ
Bao năm cố nén giọt sầu rơi,
Nay tháng tư đen sắp đến rồi!
Nhắc chốn quê xa niềm cách biệt,
Ôm nơi xứ lạ nỗi chia rời!
Ngày trông gió quyện cờ vàng lá,
Đêm ngắm trăng lùa sao đỏ ngôi.
Non nước hữu tình miền cố quốc,
Nhớ nhung da diết lắm người ơi!
Nguyên Bông,
03-25-2016.
6
THÁNG TƯ
Nắng lạnh chiều sương mấy giọt rơi
Tháng tư mấy bửa lại đây rồi
Anh đi xứ lạ lòng tơi tả
Em ở quê quen dạ rả rời
Nước mất vì gian ham dẫn lối!
Nhà tan bởi ác cố giành ngôi!
Tự do dân chủ trây trơ gạt
Gọi đất kêu trời đâu hởi ơi?!Nam Thảo
Bài họa 1:
QUỐC HẬN 30/04
Tháng Tư thiên hận giọt sầu rơi
Mới biết quê hương đã mất rồi !
Lòng đắng não nùng khi giã biệt
Mắt cay đau đáu lúc xa rời
Tôi trung chính đạo đành tan mộng
Kẻ ác vô thần lại soán ngôi
Nối chí Tiền Nhân thề Phục Quốc
Con Hồng Cháu Lạc Việt Nam ơi!!!
NXVan
Bài họa 2:
MƠ NGÀY DÂN CHỦ TỰ DO
(Cẩn hoạ bài THÁNG TƯ của thi sĩ Nam Thảo)
Mỗi năm Quốc Hận lệ buồn rơi
Ôi Nước Việt Nam cạn hết rồi
Cây súng trung thành còn cố giữ
Ngọn cờ chính nghĩa vẫn không rời
Xoá loài quỷ dữ rồi thay chủ
Diệt lũ tham tàn để đổi ngôi
Đất nước Tiên Rồng rồi xán lạn
Mai này dân chủ tự do ơi
Trần Minh Hiền
Orlando ngày 25 tháng 3 năm 2016
Bài họa 3:
Hận Tủi Còn Mang.
Chưa nguôi nên lệ vẫn còn rơi,
Tất cả từ đây thôi hết rồi.
Tổ quốc lìa xa tim nhức nhói,
Giang san ly biệt dạ đau rời.
Công bằng đã mất buồn theo nước,
Chính nghĩa không còn hận đổi ngôi.
Ai bảo ra đi là vứt bỏ?
Đời tôi hờn tủi lắm ai ơi!
Th Anh
Bài họa 4:
Tháng Tư
Lần nữa xứ người lệ lại rơi,
Bao năm uất hận khó quên rồi.
Ngoài kia mưa đổ hồn tê tái,
Nơi đấy tuyết tuôn não rối, rời.
Giặc cộng lâu nay vẫn ở đó.
Quốc gia bao giờ mới lên ngôi?
Ước mong một ngày không xa lắm,
Khúc hát khải hoàn đất nước ơi!!
QThai
Bài họa 5:
NHỚ QUÊ
Bao năm cố nén giọt sầu rơi,
Nay tháng tư đen sắp đến rồi!
Nhắc chốn quê xa niềm cách biệt,
Ôm nơi xứ lạ nỗi chia rời!
Ngày trông gió quyện cờ vàng lá,
Đêm ngắm trăng lùa sao đỏ ngôi.
Non nước hữu tình miền cố quốc,
Nhớ nhung da diết lắm người ơi!
Nguyên Bông,
03-25-2016.
6
THÁNG TƯ BẤT HẠNH
Phản bội,Đồng Minh quyết bỏ rơi,
Tháng Tư nước Việt nổi trôi rồi.
Sài Gòn hoa lệ trong mưa bão,
Hòn Ngọc Viễn Đông đã rã rời.
Xứ Huế mộng mơ thù cướp cạn,
Thần Kinh văn vật phỉ lên ngôi.
Tang thương bất hạnh,trời không thấu,
Đất nước trầm luân thống khổ ơi.
LDPP2016.
Bài họa 7 :
HOÀI VƯƠNG THỐNG HẬN
Hoài vương thống hận lệ sầu rơi
Quốc hận tháng tư lại đến rồi
Nước mẹ nát tan giờ cách biệt
Quê người đòi đoạn phải xa rời
Lưu đày khốn khổ thân tù tội
Dốt nát nghênh ngang Cọng đổi ngôi
Bán nước buôn dân phường bạo ác
Ngàn sau oán hận bạn lòng ơi !
Tuấn Đình
$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$
MỘT THỜI ÁO TÍM
Áo tím một thời đẹp kinh đô
Huế mộng Huế mơ mãi ngóng chờ
Chiếc nón bài thơ thèm vương vấn
Ngôi trường ngói lợp đượm mộng mơ
Dịu hiền nón lá che nghiêng ngả
Ngơ ngẩn hồn ai bổng dại khờ
Chớ có theo em đền mắc cở
Cho vương tóc rối loạn vần thơ
Tuấn Đình
Thiếu nữ xưa
Thiếu nữ ngày xưa của Thủ đô,
Saigon hoa lệ nhiều mong chờ.
Dịu dàng xinh đẹp bao người nhớ,
Duyên dáng dễ thương lắm kẻ mơ.
Saigon hoa lệ nhiều mong chờ.
Dịu dàng xinh đẹp bao người nhớ,
Duyên dáng dễ thương lắm kẻ mơ.
Mái tóc thời trang trông quyến rũ,
Đôi môi mộng mị thấy mê khờ.
Một thời đã tạo bao lời ý,
Cho những thi nhân kết tạo thơ.
Đôi môi mộng mị thấy mê khờ.
Một thời đã tạo bao lời ý,
Cho những thi nhân kết tạo thơ.
QThai
Tím cả đôi bờ,tím cố đô,
Sông Hương áo tím, thướt tha chờ.
Trai thanh gái lịch ham bay bướm,
Mặc khách giai nhân thỏa mộng mơ.
Vỹ Dạ trăng soi,thương tiếc nuối,
Trường Tiền nắng lóa,nhớ điên khờ.
Vấn vương tà áo hoa sim ấy,
Rộn đất Thần Kinh rã xứ thơ.
LDPP2016.
THƯƠNG TÀ AÓ TÍM
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
THÁNG TƯ
Nắng lạnh chiều sương mấy giọt rơi
Tháng tư mấy bửa lại đây rồi
Anh đi xứ lạ lòng tơi tả
Em ở quê quen dạ rả rời
Nước mất vì gian ham dẫn lối!
Nhà tan bởi ác cố giành ngôi!
Tự do dân chủ trây trơ gạt
Gọi đất kêu trời đâu hởi ơi?!
Nam Thảo
QUỐC HẬN 30/04
Tháng Tư thiên hận giọt sầu rơi
Mới biết quê hương đã mất rồi !
Lòng đắng não nùng khi giã biệt
Mắt cay đau đáu lúc xa rời
Tôi trung chính đạo đành tan mộng
Kẻ ác vô thần lại soán ngôi
Nối chí Tiền Nhân thề Phục Quốc
Con Hồng Cháu Lạc Việt Nam ơi!!!
NXVan
Tháng Tư
Lần nữa xứ người lệ lại rơi,
Bao năm uất hận khó quên rồi.
Ngoài kia mưa đổ hồn tê tái,
Nơi đấy tuyết tuôn não rối, rời.
Giặc cộng lâu nay vẫn ở đó.
Quốc gia bao giờ mới lên ngôi?
Ước mong một ngày không xa lắm,
Khúc hát khải hoàn đất nước ơi!!
QThai
Hận Tủi Còn Mang.
Chưa nguôi nên lệ vẫn còn rơi,
Tất cả từ đây thôi hết rồi.
Tổ quốc lìa xa tim nhức nhói,
Giang san ly biệt dạ đau rời.
Công bằng đã mất buồn theo nước,
Chính nghĩa không còn hận đổi ngôi.
Ai bảo ra đi là vứt bỏ?
Đời tôi hờn tủi lắm ai ơi!
Th Anh
MƠ NGÀY DÂN CHỦ TỰ DO
(Cẩn hoạ bài THÁNG TƯ của thi sĩ Nam Thảo)
Mỗi năm Quốc Hận lệ buồn rơi
Ôi Nước Việt Nam cạn hết rồi
Cây súng trung thành còn cố giữ
Ngọn cờ chính nghĩa vẫn không rời
Xoá loài quỷ dữ rồi thay chủ
Diệt lũ tham tàn để đổi ngôi
Đất nước Tiên Rồng rồi xán lạn
Mai này dân chủ tự do ơi
Trần Minh Hiền Orlando ngày 25 tháng 3 năm 2016
NHỚ QUÊ
Bao năm cố nén giọt sầu rơi,
Nay tháng tư đen sắp đến rồi!
Nhắc chốn quê xa niềm cách biệt,
Ôm nơi xứ lạ nỗi chia rời!
Ngày trông gió quyện cờ vàng lá,
Đêm ngắm trăng lùa sao đỏ ngôi.
Non nước hữu tình miền cố quốc,
Nhớ nhung da diết lắm người ơi!
Nguyên Bông,
03-25-2016.
Bao năm cố nén giọt sầu rơi,
Nay tháng tư đen sắp đến rồi!
Nhắc chốn quê xa niềm cách biệt,
Ôm nơi xứ lạ nỗi chia rời!
Ngày trông gió quyện cờ vàng lá,
Đêm ngắm trăng lùa sao đỏ ngôi.
Non nước hữu tình miền cố quốc,
Nhớ nhung da diết lắm người ơi!
Nguyên Bông,
03-25-2016.
_____________________________________________
NHỚ XUÂN CỌNG HÒA
Nhớ Tết năm xưa rộn thiết tha,
Du xuân ngoạn cảnh đẹp đôi ta.
Chợ hoa Nguyễn Huệ muôn người ngắm,
Hội kiểng Tao Đàn lắm kẻ sa.
Chợ Lớn dập dìu,chiêng trống giục,
Sài Gòn tấp nập,kẻng phèng la.
Đó đây lân múa,cờ treo rợp,
Hớn hở mừng xuân Tết Cọng Hoà.
LDPP2016
Nhớ Saigon
(QThái xin cẩn hoạ thơ TS LDPP)
Con gái Sài gòn cũ thướt tha
Buổi chiều dạo phố ngắm người ta
Công viên mát mẻ, bao cô ghé
Nhà hát tưng bừng, nhiều khách sa
Quận Một đô thành ồn tiếng nói
Thị Nghè xóm cũ vắng gào la
Thủ đô một thuở yên bình quá
Hòn ngọc Viễn đông của Cộng Hoà
QThái
*Quốc Thái xin mượn lại hai chữ Cộng Hoà trong bài xướng để nói về quốc gia VNCH
KHI NGƯỜI HÀ NỘI BIẾN CHẤT SÀI GÒN
Họa Vận thơ LDPP
Miền Nam khỉ đến quyết chẳng tha,
Biến chất Sài Gòn của chúng ta.
Chửi tục* ôm eo cùng nắng cháy,
Trần truồng lột xác với mưa sa** .
Văn minh lũ ngợm điên cuồng hét,
Mọi rợ người rừng mặc sức la.
Lũ trẻ đang khôn dần hóa dại,
Tiếc thay một thuở sống an hòa.
Nông gia hai lúa NJ
Xuân lưu vong năm 2016
* Chửi tục luôn mồm là "bản chất" của người Hà Nội "mới" sau 1954
** Trích ngôn ngữ của Trần Dần :
Tôi đi dưới phố không bóng dáng người
Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ ...
Sài Gòn đẹp quá ! Chạnh lòng ta.
Mày ngài Phú Nhuận,đường công múa,
Mắt phượng Bàn Cờ,nét bút sa.
Cánh bướm Tự Do trêu kẻ ngắm,
Cành đào Ngã Bảy ghẹo người la.
Đa Kao nắng gội vai bồ liễu,
Mưa bụi phai son gái Cọng Hòa.
LDPP2016
***************************************************************
NÀNG XUÂN XƯA
Thuở ấy nàng xuân dáng thướt tha,
Xuân Nhớ
Họa thơ TH LDPP
Mết nàng tôi quyết chẳng buông tha
Nhân dịp đầu năm vui Tết ta
Đeo đuổi suốt ngày dù nắng gắt
Bám theo khắp nẻo mặc mưa sa
Lăng Ông Bà Chiểu trầm, nhang, nến
Đền Đức Thánh Trần gươm, trống, la*
Một thuở thanh bình Xuân đất nước
Nhớ sao cô gái Tân Sơn Hòa!.**
Sông Hồ
*Đức Thánh Trần: Đền Đức Thánh Trần Hưng Đạo tọa lạc trên đường Hiền Vương cũ, Quận 1, Sài Gòn.
-La: Nhạc khí bằng đồng, hình tròn, ta cũng gọi là cái phèng la hay cái thanh la, dùng dùi đánh kêu để làm hiệu.
**Tân Sơn Hòa: Thuộc Quận Tân Bình, Sài Gòn.
***************************************************************
Cờ Vàng Mãi Trường Tồn
Họa vận thơ VH Vinh Hồ
Dời chân bước đến chốn huê đình
Ngắm cảnh, ngắm hoa đủ sắc hình
Mơ ước thanh bình nơi Đất Tổ
Cờ Vàng thọ giống..cây xuân linh.*
Sông Hồ
*Xuân linh: Tuổi của cây xuân, loại cây to và sống rất lâu. Một mùa Xuân của cây này dài đến tám ngàn năm.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
._,_.___
- Thôn Nữ Miền Tây
Cô gái miền Tây nét mặn mà
Chủ vườn trái chín lê ki ma
Ân cần săn đón, trông chân chất
Vồn vã ra mời, ngắm thướt tha
Đôi lúc nằm mơ về dáng ngọc
Một lần gặp gỡ nhớ người ta
Hỡi thôn nữ đẹp làn da trắng
Trở lại thăm em ngày chẳng xa.
Sông Hồ
Họa:
SỢ MA
Đã bảo rằng em chẳng thích mà,
Sao anh cứ kể chuyện con ma!
Nửa đêm xỏa tóc cười ghê rợn,
Hừng sáng ôm đầu khóc thiết tha.
Nghe bước ai đi hòa tiếng gió,
Tưởng loài quỷ đến dẫn hồn ta.
Âm dương hai kẻ không chung lối,
Đừng nhát chi người sợ cách xa.
Nguyên Bông,
02-22-2016.Hỏng dám yêu đâu, nói thiệt mà
Vì anh cứ thích chơi trò ma
Đu cây thòng cổ trông ghê rợn
Xoả tóc lưỡi lè ngó thiết tha
NẮNG ẤM QUÊ HƯƠNG
Nắng chứa chan ngoài kia, sao tôi vẫn thấy lòng lạnh lẽo
Phải chăng không là nắng ấm quê hương
Tia nắng dịu dàng dội trên đồng ruộng mênh mang
Ánh nắng mai âu yếm gánh rau, hồng má nàng thôn nữ
Vệt nắng chiều ỡm ờ, mờ chiếc phà bến bắc nhỏ
Hằn nét nhăn nheo, trán đẩm mồ hôi, người phu đạp xích lô
Nắng ấp ôm nấm mồ người lính già hy sinh cho đất tổ
Hong khô giọt lệ mõi mòn người cô phụ trông chồng ngoài biên cương ngăn chặn giặc thù
Nắng vàng hoe hồn nhiên soi ngỏ ngách thành đô
Rọi hiền hòa, tươi tắn phố phường xưa rạng rỡ
Những con đường tự do, nắng lùa qua, chan hòa không bỡ ngỡ
Mừng, xẻ chia nồng nàn đời dân sống bình an
Sao lâu rồi không còn nắng xôn xang
Mà tối ám vây quanh đời lặng lẽ
Nắng vàng ơi đem tôi về chốn cũ
Sưởi lòng tôi, sưởi ấm cả quê hương
CH - %%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
- Vị Ngọt Bờ MôiCách biệt quê hương vạn dặm xaChiều nay nghe hát khúc dân caTrái tim thổn thức lòng xao xuyếnThương quá Việt Nam mắt lệ nhòa.Nhớ hàng dừa nước mọc ven sôngCô lái đò ngang má ửng hồngĐồng ruộng lúa vàng nặng trĩu hạtNhớ dòng sông Hậu rộng mênh mông.Nhớ cuộc tình xưa sóng dạt dàoNgày nao dệt mộng dưới trăng saoNgờ đâu hai đứa tình không trọnCánh cửa tình yêu chẳng đón chào.Mong ngày trở lại cố hương tôiGặp lại người xưa đã một thờiĐắm đuối mê say nhiều kỷ niệmNgàn năm nhớ vị ngọt bờ môi.Sông Hồ
A GIÀNHAnh già đã quá tuổi năm mươi,Vợ rủa Trời sanh cái giống lười.Suốt tháng chờ trăng xem nguyệt thẹn,Thâu đêm đợi sáng ngắm hoa cười.Ngoài sân tuyết trắng bay tơi tả,Nội thất mai vàng nở thắm tươi.Khổ quá hiền thê than trách phận,Kiếp này vớ phải lão đười ươi.Hai Lúa Ba RinhWinter 2013
ĐẠI NGÀN SUỐI TIÊNĐây suối Tiên ảo huyền đêm mộng mịTự ngàn năm Tiên nữ khỏa dung nhanNúi trầm tư,lặng buồn ôm nỗi nhớVũ mê hồn còn đọng với thời gianRừng hoang vu, rờn rợn chiều u tịchLàn suối trong, ôm ấp bóng giai nhânNét tinh khôi Sơn nữ hồn thanh khiếtTrên đường về, rũ sạch bụi hồng trầnNhững tấm thân, trắng ngần tinh khiếtTừ từ buông trong giòng suối dịu dàngNhẹ nhàng xoay, mơn trớn đùa làn nướcTiếng cười vui vang vọng giữa Đại ngànKhách lãng du ngắm nhìn lòng say đắmChợt ngỡ ngàng ,Sơn nữ mở áo xiêmÔi sắc đẹp, tuyệt vời thân kiều diễmRừng chuyển mình đánh thức núi uy nghiêmCả khung Trời và hồn Thơ dấy độngMây trầm tư, tỉnh giấc ngủ bàng hoàngGió lồng lộng cùng Sơn Thần chiêm ngưỡngĐắm đuối nhìn ,tuyệt tác giữa Không gianChiều nghiêng bóng, tương tư từng chiếc láBước chân trần, Sơn nữ trở về buônMẶC thời gian mờ dần sương hư ảoKHÁCH bâng khuâng thương nhớ suối Đại Ngàn …MẶC KHÁCHKhông hẹn mà gặp,Cảnh đẹp quê hương từ nam chí bắc hội tụ nơi đây qua các bài mà QT vừa kể.Cách nay trên 300 năm Mạc Thiên Tứ lậpTao đàn Chiêu Anh Các năm 1736 ở Hà Tiên, tập hợp một số người Việt ở Thuận Quảng để xướng hoạ khoảng 37 vị . Chiêu Anh Các ngoài việc xướng họa thơ còn lập đền thờ Khổng Tử và lập nghĩa thục để truyền bá văn chương đạo lý. Tao đàn Chiêu Anh Các đã đóng góp nhiều tác phẩm có giá trị như: 'Hà Tiên thập cảnh (Hán), Thụ Đức Hiên tứ cảnh, Hà Tiên thập cảnh khúc vịnh (Nôm), Minh bột di ngư.Dưới đây là 1 bài trong Hà Tiên thập cảnh khúc vịnh (Nôm) mời quý VH thưởng thức:Tổng vịnh.
Mười kiểng Hà Tiên rất hữu tình.
Non non nước nước gẫm nên xinh.
Đông Hồ, Lộc Trĩ luôn dòng chảy.
Nam Phố, Lư Khê một mạch xanh.
Tiêu Tự, Giang Thành, chuông trống ỏi.
Châu Nham, Kim Dự cá chim doanh.
Bình Sơn, Thạch Động là trường cột,
Đồ sộ muôn đời cũng để danh.Mạc Thiên TứCảnh Đẹp Ninh HòaHọa bài Tổng Vịnh của Thi sĩ Mạc Thiên Tứ.Qua đèo Rọ Tượng biết bao tình?Non nước Ninh Hòa cảnh đẹp xinh.Hòn Khói, Đầm Vân mây lãng đãngNha Phu, Hòn Thị biển xanh xanh.Lăng Bà, Tháp Bửu trầm hương ngátMẫu Tử, Tiên Du nhạn hạc doanh.Dòng suối Hoa Lan thơm khắp núiThăm Ba Hồ, Dốc Lết lừng danh.Vinh Hồ2/3/16Ninh Vân bên bờ Vịnh Nha Phu - THÀNH DIÊN KHÁNH
- (Cẩn hoạ bài Tổng vịnh của Mạc Thiên Tứ)
Quê hương Diên Khánh cũng duyên tình
Em gái Diên Toàn (1) rất đẹp xinh.
Ngói đền Sông Cạn (2) càng thắm bạc
Nước hồ Am Chúa thật trong xanh
Dầu Đôi cổ thụ cành cây toả
Suối Đổ thiền lâm khổng tước doanh
Mãi nhớ quê nhà trong tụng niệm
Muôn đời Thành cũ mãi vang danh.
Trần Minh Hiền Orlando ngày 2 tháng 3 năm 2016
(1) Diên Toàn là 1 xã của Thành Diên Khánh, là quê Nội nơi tôi (TMH) đã sống hết thời niên thiếu (1982-1995).
(2) Đền thờ cụ Trần Quý Cáp (1870-1908) ở cầu Sông Cạn, nơi gò chết chém, nơi nhà chí sĩ Trần Quý Cáp vì chống Pháp đã bị xử chém.
(Cẩn hoạ bài Tổng vịnh của Mạc Thiên Tứ)
- Vàm Cống của tôi đẹp hữu tình
Lấp vò con gái trắng và xinh - Bình An sông nước, đàn cò trắng
Hoà Lạc làng quê, đồng lúa xanh
- Xứ Định bà con ưa dệt chiếu
Bình Thành dân chúng thích kinh doanh
Nước Nam yêu dấu nghìn xa cách
Đất Mẹ một thời vang mãi danh.
QThai
NỖI LÒNG THUYỀN NHÂN
Họa Vận thơ Mạc Thiên Tứ tiên sinh
Khua chèo lặng lẽ nuốt u tình,
Giã biệt sơn hà quá đẹp xinh.
Biển lớn mơn man làn sóng bạc,
Sông sâu lấp lánh mảng trời xanh.
Quê Cha giặc phá tan gia nghiệp,
Xứ lạ chàng xây lại bản doanh.
Thế hệ đời sau không mất gốc,
Nối nhau sử sách mãi lưu danh...
Nông gia hai lúa NJ
Vào xuân 2016
Sài Gòn Niềm Thương Nỗi Nhớ
Họa thơ TS Mạc Thiên Tứ
Sài Gòn thấm đậm biết bao tình
Hòn Ngọc Viễn Đông ngắm thật xinh
Độc Lập dinh cung nhiều cảnh trí
Tao Đàn hoa cỏ lắm cây xanh
Nhảy Dù binh chủng, rời quân ngũ
Mũ Đỏ sư đoàn, mất trại doanh
Kỷ niệm vẫn hằn sâu ký ức
Một thời áo trận mãi lưu danh.
Sông Hồ
- ***********************************SÀI GÒN THIỀN NIỆM
Nghe đời dằn xé những đau thương
Thảng thốt mùa xuân quyện khói sương
Nhớ mãi Sài Gòn dinh Độc Lập
Thương hoài Quận Nhứt bến Chương Dương
Xác thân tụng niệm không lưu luyến
Tâm trí hành thiền chẳng vấn vương
Cầu nguyện mọi người luôn hạnh phúc
Từ bi hỷ xả chốn vô thường
Trần Minh Hiền Orlando ngày 29 tháng 2 năm 2016
Du xuân đất BắcHọa thơ VH Trần Minh HiềnGặp gỡ trong mơ bao luyến thươngDu xuân đất Bắc mờ hơi sương.Kìa Hồ Gươm, Tháp Rùa Hà NộiNọ Kiếp Bạc, Đền Đươi Hải Dương.Thăm Vịnh Hạ Long nghìn đảo mộngViếng chùa Bút Tháp mấy tầng vương.Cổ Loa thành cũ thời vang bóng
Di tích còn ghi đẹp dị thường!
Vinh Hồ
29/2/16
*Đền Đươi: thuộc tỉnh Hải Dương thờ Hoàng Thái hậu Ỷ Lan, khởi dựng từ thời Lý, trùng tu nhiều lần vào thời Hậu Lê. Lễ hội Đền Đươi diễn ra trong 3 ngày từ 22/7 - 24/7 Âm lịch.
Lễ hội Đền Đươi
Về miền Thuỳ Dương
==============
Xa cách Miền Trung vẫn nhớ thương
Khánh Hoà quê Mẹ tóc pha sương
Bình Tân, Cửa Chụt, hôn Cầu Đá
Xóm Bóng, Cù Lao, ngắm Bãi Dương
Đồng Đế nghìn năm thao diễn nghỉ
Hòn Chồng muôn thuở ái yêu vương
Nha Trang biển đẹp vun tình mộng
Võ Tánh Thành xưa nét lạ thường!
NmD
BUỒN VƯƠNG MẮT HUẾRươm rướm lòng đau giọt lệ thương,
Thần kinh tan tác nhuốm phong sương.
Tim khô phổi héo,dâu An Cựu,
Ruột tím gan bầm,rể Thủy Dương.
Vỹ Dạ mờ trăng,hồn chán ngắt,
Nam Giao nhạt nắng,mắt buồn vương.
Lưu vong nửa kiếp,từng đêm nguyện,
Vái Huế bình yên,giấc mộng thường.
LDPP2016
Về miền Tây
(cẩn hoạ thơ TS TMH)
Vùng đất miền Tây thiệt dễ thương,
An Giang biên giới cũng mù sương.
Núi Sam có tiếng Miếu Bà Xứ,
Châu Đốc danh lừng Mắm Bác Dương.
Chợ Mới làng quê nhiều mộng ước,
Long Xuyên phố chợ lắm tơ vương.
Mời anh một chuyến về nơi ấy,
Gặp những gái duyên đẹp lạ thường.
QThái
QUẾ CỦA NEM
============================
Cầu sắt Ninh Hòa thương quá thương!
Sông Dinh chở nặng mấy mùa sương
Lạc An, Hòn Khói, rồi Giồng Cốc
Dục Mỹ, Hòn Hèo, với Khánh Dương
Muối mặn Làng Diêm thêm mãi nhớ
Nem chua Xóm Rượu vẫn còn vương
Bánh canh, mắm suốt thèm muôn kiếp
Quê của Hồ huynh đẹp lạ thường!
NXVan
*******************************
- Vịnh Cái Quạt 1Một lỗ sâu xâu mấy cũng vừa,Duyên em dính dáng tự bao giờ.Chành ra ba góc da còn thiếu,Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.Mát mặt anh hùng khi tắt gió,Che đầu quân tử lúc sa mưa.Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,Phì phạch trong lòng đã sướng chưa?Hồ Xuân Hương
Vịnh Chốn Đào Nguyên
Họa bài thơ Vịnh Cái Quạt của nữ sĩ Hồ Xuân Hương.
Đào nguyên một lạch sâu vừa vừa
Chết đuối anh hùng chỉ một giờ.
Múp rụp thêm làn hương nhẹ thoảng
Nõn nà cùng ngọn cỏ dư thừa.
Con thuyền lồng lộn trong cơn bão
Mạch nước tuôn trào giữa trận mưa.
Từ chúa đến dân đều lạy lục
Thành nghiêng nước mất đã hay chưa?
VH
29/2/16

N.T. "XUÂN" về trồng cây với "BÁC" HCM
Họa vận thơ HXH
Đào lên cắm xuống mãi không vừa,
Hí hoáy loay hoay chẳng đủ giờ.
Hổn hển em kêu vòng vẫn rộng,
Phì phò Bác bảo lỗ còn thừa.
Giang tay lậy Bụt đừng ươm nắng,
Xoạc cẳng cầu Giời hãy đổ mưa.
Táy máy mân mê cười rạng rỡ,
Hỏi nàng đạp kỹ vậy vừa chưa.
Hai lúa NJ
Vào xuân năm 2016
Vịnh cái.....???
Ngoáy đến hai phân vẫn chẳng vừa,
Thọt lui thụt tới hỏng còn giờ.
Mệt nhoài anh bảo lổ nầy bự,
Hổn hển em kêu cọc ấy thừa.
Lồng lộn chàng gào như gió bão,
Thì thầm thiếp nhủ tựa cơn mưa.
Dang chân dùng sức làm nhiều cái,
Hỏi má thằng Cu đã lọt chưa?
QThái
- Vịnh Những Đóa HoaHọa thơ Bà Hồ Xuân HươngĐóa hoa khoe sắc nhỏ, to, vừa
Chiêm ngưỡng chẳng màng đến khắc giờ
Tươi thắm nở ra hương nhụy tỏa
Thâm u khép lại chất thơm thừa
No nê ong hút, ban mai nắng
Đầy ắp bướm phê, cơn bụi mưa
Vua chúa, thường dân đều thích ngắm
Cả đời không biết chán chê chưa?
Sông Hồ
Vịnh Trái Bưởi
Họa thơ Bà Hồ Xuân Hương
Biên Hòa Bưởi-Ổi trái tròn vừa
Nổi tiếng từ xa xưa đến giờ
Ngan ngát mùi thơm trưa gió mát
Đậm đà hương vị chất đường thừa
Hàm răng cắn nhẹ tươm nhiều nước
Múi bưởi vỡ ra chảy giống mưa
Ăn thử một lần là nhớ mãi
Miền Đông cây trái đã thèm chưa?
Sông Hồ
Vịnh Vườn Vú Sữa
Họa bài thơ Vịnh Cái Quạt của nữ sĩ Hồ Xuân Hương.
Vườn em vú sữa trái to vừa
Mê mẩn từ thanh xuân đến giờ.
Chín bói trên cành chờ đợi hái
Đong đưa dưới lá tưởng như thừa.
Làn da bóng láng thơm hương nhụy
Dòng sữa trinh nguyên ngọt tiếng mưa.
Lạc giữa Địa đàng hồn chất ngất
Nhạc ve dồn dập tuyệt vời chưa?
VH
7/3/16
Vịnh Trái Đào
Đào đây hai trái thiệt là vừa,
Sờ tới nắn lui hơn nửa giờ.
Mơn mởn xinh tươi nhưng chẳng thiếu,
No tròn trong trắng vẫn không thừa.
Môi đưa nhẹ cắn, hương ngào ngạt,
Lưỡi uốn thoi đưa, ngọt nước mưa.Lọt giữa bồng lai, ôi quá thích.
Nhiều năm sau nữa sẽ quên chưa?
QThái
Vịnh Trái Đào Tiên
Đào Tiên hai trái mịn căng vừa,
Sờ tới nắn lui hơn nửa giờ.
Mơn mởn xinh tươi nhưng chẳng thiếu,
No tròn trong trắng vẫn không thừa.
Bao năm hùng dũng cùng sương gió,
Ngày tháng uy phong dưới nắng mưa.
Ngày tháng uy phong dưới nắng mưa.
Đứng ngắm mà sao không thấy chán.
Nhiều hôm sau nữa đã quên chưa?QThái
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
Đăm ngắm người mơ,trăng hạ giới !
Liếc nhìn dáng mộng, quế thiên đường !
Cô Gái Khánh Dương
Họa thơ VH Quốc Thái
Khói lửa tháng ba mờ Khánh Dương*
Xa người em gái mộng bình thường.
Hồ M'Drăk tím màu hoài niệm
Đèo Phượng Hoàng vàng nỗi nhớ thương.
Mẫu Tử Sơn in hình góa phụ
Chử M'Ta tạc mắt thiên đường.
Ầm ầm ngọn thác Đray K'nao đổ...
Ta đến tìm em sợi khói vương.
Vinh Hồ
29/2/16
(*) Trước 1975, quận Khánh Dương thuộc tỉnh Khánh Hòa, nay là huyện M’Đrăk thuộc tỉnh Đắc Lắc.
Cuối tháng 3/1975, Khánh Dương bị Cộng quân tràn ngập.
Thác Đray K'nao
Thơ dzui
==========================
Hổng Dám đâu !
==========================
Phải em là con gái Bình Dương?
Bồng bưởi xun xoe khá bất thường
Má tóp môi chù coi phát ghét
Móng dài mắt xếch dễ gì thương
Tô to lỏng bỏng canh đầy nước
Thịt đỏ lêu bêu vị lắm đường
Hổng dám mang dzìa xây tổ ấm
Ăn nhiều... phì lủ hết… tơ vương…
Hi hi
NmD
*************************************
==========================
Hổng Dám đâu !
==========================
Phải em là con gái Bình Dương?
Bồng bưởi xun xoe khá bất thường
Má tóp môi chù coi phát ghét
Móng dài mắt xếch dễ gì thương
Tô to lỏng bỏng canh đầy nước
Thịt đỏ lêu bêu vị lắm đường
Hổng dám mang dzìa xây tổ ấm
Ăn nhiều... phì lủ hết… tơ vương…
Hi hi
NmD
*************************************
CHỌN VÀ BỎ
(hoa tho SH)
Ai biết khi nào chấm hết đời?
Chín mươi, mười sáu lúc nào trôi?
Niềm vui có sẵn, lòng không muốn
Nỗi khổ không đâu, trí lại mời
Lo lắng già mau sanh tóc bạc
Vô tư trẻ mãi chống da mồi
Miễn sao còn thở, tim rung động
Chọn giữ tình thương, tha thứ vôi
NLP 26/2/2016
**********************************
Thôn Nữ Bình Thành Tây
Em người con gái Bình Thành Tây,
Đôi mắt long lanh, mái tóc dầy.
Ngực nở, eo thon, thân quyến rũ,
Vai tròn, môi mọng, dáng hay hay.
Bao chàng trai xóm lân la hỏi,
Lắm kẻ phương xa cậy mối mai.
Ước muốn cùng nàng duyên sắc thắm,
Kết thành chồng vợ dựng tương lai.
QThai
Bình Thành Tây là một xã thuộc Quận Lấp Vò, tỉnh Sa Đéc (nay là xã Bình Thành, huyện Lấp Vò, Đồng Tháp)
PHÒ TRẠCH LÀNG TÔI
(hoa bai Thôn Nữ Bình Thành Tây cua Quoc Thai)
Phò Trạch làng tôi phía Xóm Tây,
Lũy tre xanh biếc,khóm tre dầy.
Chày khua giã gạo vang thình thịch,
Dế hát kêu chiều vọng khẽ hay .
Độn cát trắng phau,sương khói sớm,
Đồi sim tím ngắt,nắng ban mai.
Con sông nước lặng chia đôi bến,
Cầu sắt bắc ngang tiện vãng lai.
LDPP2016
Lời Cho Người Vợ Trẻ
Họa thơ TH Quốc Thái
Ngồi cạnh bờ sông Vàm Cỏ Tây*
Lục bình trôi nổi tím hoa dầy
Thương nhiều kỷ niệm ai nào biết?
Nhớ quá vườn thơm người có hay!?
Duyên số chung đôi do nguyệt lão
Vợ chồng thành cặp bởi bà mai
Sao đành ngoảnh mặt quay lưng bước?
Mong gặp em yêu kiếp vị lai.
Sông Hồ
* Vàm Cỏ Tây là tên một con sông chảy qua tỉnh Long An và Tiền Giang. Sông này lấy nước từ sông Tiền và vùng Đồng Tháp Mười rồi hợp lưu với sông Vàm Cỏ Đông tạo thành sông Vàm Cỏ. Thành phố Tân An của tỉnh Long An nằm bên hữu ngạn con sông này. Xã Lương Hòa và nhiều xã khác thuộc huyện Bến Lức, tỉnh Long An có nhiều vườn thơm rộng bạt ngàn, có tiếng ngọt ngon nhất miền Tây.
Em gái miệt vườn Mỹ Quý Tây
Họa thơ VH Quốc Thái
Em gái miệt vườn Mỹ Quý Tây
Nét ngài tươi thắm, lông tay dày.
Buông lơi mái tóc bờ môi mọng
Cong vút hàng mi dáng liễu hay.
Lắm cậu thương thầm ca điệu lý
Bao chàng mê mệt cậy ông mai.
Còn tôi thức trắng đêm tơ tưởng
Mơ chuyện vợ chồng cảnh thái lai.
Vinh Hồ
27/2/16
*xã Mỹ Quý Tây, huyện Đức Huệ, Tỉnh Long An.
Tình lỡ miệt vườn
===========
Nhà nàng ở sát mé bờ Tây
Trong khóm tre nghiêng lá phủ dầy
Thấp thoáng dáng huyền đâu kẻ biết
Xạc xào tiên nữ mấy ai hay
Tơ duyên chưa đến buồn chăn gối
Giai ngẫu đang chờ thẹn mối mai
Tớ bạo gan nhờ người dạm hỏi
Em cười bảo gửi... nhẫn năm lai *
NmD
* nhẫn vàng 5 lai (tức 5 phân)
* "một li một lai" cũng không cho
******************************* LỄ CHÙA RẰM THÁNG GIÊNG
Tháng giêng rằm lớn, Tết Nguyên Tiêu,
Phật tử đua nhau lễ xế chiều.
Chánh điện thiện nam quỳ lẻ tẻ,
Hậu liêu tín nữ khấn hiu hiu.
Sư ông tụng niệm kinh Nghiêm,Phổ.
Đệ tử dâng hương bánh trái nhiều.
Sám hối Quan Âm chư Phật tổ,
Đời con lắm tội,khá cô liêu.
LDPP2016.
ĐÊM NGUYÊN TIÊU
Trăng rằm trốn mất tết Nguyên Tiêu
Tối trắng sương sa cũng giống chiều
Ngắm bóng cô đơn đò lạnh lẽo
Soi hình lặng lẽ bến đìu hiu
Đường thơ ai đó thương không ít
Lục bát người đây cảm có nhiều
Xin góp đôi câu ngày lễ hội
Mong hoa đời nỡ đất cô liêu
Nam Thảo
ĐÓN NGUYÊN TIÊU
( Cẩn hoạ bài ĐÊM NGUYÊN TIÊU của thi sĩ Nam Thảo )
Xứ người quạnh quẽ đón Nguyên Tiêu
Ngắm ánh trăng rằm nhớ bóng chiều
Tịch tịnh lan man mưa lác đác
Mơ hồ lãng đãng gió hiu hiu
Hành thiền thất bại còn vô số
Tu tập thành công vẫn rất nhiều
Cố gắng mong ngày mai giác ngộ
Ta bà thế giới hết hoang lieu
Trần Minh Hiền
Orlando ngày 23 tháng 2 năm 2016
Lễ Rằm Tháng Giêng
Họa thơ TH Nam Thảo
Ngày rằm tháng một lễ Nguyên Tiêu
Sáng sớm người đông đến tối chiều
Trong chánh điện hào quang sáng rực
Ngoài sân chùa ngọn gió hiu hiu
Thiện nam tích đức, sân si bớt
Tín nữ tu nhân, hỉ xả nhiều
Vạn sự vô thường luôn biến đổi
An nhiên tự tại chẳng xiêu liêu...
Sông Hồ
Tự Tình
Cõng bóng thời gian gần cuối đời
Sáu mươi tám tuổi đã nhanh trôi
Nhiều điều phiền não luôn không muốn
Bao nỗi đắng cay đến chẳng mời
Cuộc sống bôn ba giờ tóc hạc
Mùi trần nếm trải nay da mồi
Sắp ra đi vẫn buồn thân phận
Thấm thía tình người bạc giống vôi!...
Sông Hồ
ĐỜI HƯU TRÍ
Hưu trí, quên đi, bớt vướng đời,
CHỌN VÀ BỎ
Ai biết khi nào chấm hết đời?
Chín mươi, mười sáu lúc nào trôi?
Niềm vui có sẵn, lòng không muốn
Nỗi khổ không đâu, trí lại mời
Lo lắng già mau sanh tóc bạc
Vô tư trẻ mãi chống da mồi
Miễn sao còn thở, tim rung động
Chọn giữ tình thương, tha thứ vôi
NLP 26/2/2016
QUA CẦU TUỔI HẠC
Thân già,hỷ xả hết đi thôi !
Chớ có cưu mang, chớ hận đời !
Khổ sướng,sầu thương,từng trải cả,
Nhục vinh,ái ố,nghiệm thu rồi.
Bạc tiền rủng rỉnh,giờ vô nghĩa,
Châu báu thênh thang,chỉ ngắm chơi.
Sức khỏe tiềm năng vui sống thọ,
Qua cầu tuổi hạc,nhẹ buông trôi.
LDPP2016
NGẮM THỜI GIAN
(Cẩn hoạ bài QUA CẦU TUỔI HẠC của thi sĩ Lê Dung Phạm Phú)
Cuộc sống muôn đời vẫn thế thôi
Cứ vui hạnh phúc chớ buồn đời
Lên voi xuống chó đều từng trải
Ngậm đắng nuốt cay nếm đủ rồi
Buông bỏ vạn duyên cho giác ngộ
Cảm thông muôn kiếp để rong chơi
An nhiên tự tại và thong thả
Ngồi ngắm thời gian mãi lướt trôi
Trần Minh Hiền Orlando ngày 26 tháng 2 năm 2016
(Cẩn hoạ bài QUA CẦU TUỔI HẠC của thi sĩ Lê Dung Phạm Phú)
Cuộc sống muôn đời vẫn thế thôi
Cứ vui hạnh phúc chớ buồn đời
Lên voi xuống chó đều từng trải
Ngậm đắng nuốt cay nếm đủ rồi
Buông bỏ vạn duyên cho giác ngộ
Cảm thông muôn kiếp để rong chơi
An nhiên tự tại và thong thả
Ngồi ngắm thời gian mãi lướt trôi
Trần Minh Hiền Orlando ngày 26 tháng 2 năm 2016
SÁU MƯƠI NĂM CUỘC ĐỜI
Họa Vận thơ LDPP
Sáu chục năm qua lẹ quá thôi,
Đớn đau từng trải suốt trường đời.
Cưu mang nợ vợ xù cho dứt,
Gánh chịu ơn con quịt mất rồi.
Cháo chợ mòn răng còn nhá mãi,
Cơm hàng mỏi miệng vẫn nhai chơi.
Thời gian bóng ngựa vèo song cửa,
Nhắm mắt xuôi giòng theo nước trôi ...
Nông gia hai lúa NJ
Viết lẹ trong lúc vừa làm bếp vừa hát bài Hòn Vọng... Phụ
" Bao nhiêu năm bồng con đứng đợi... dzợ về "
Mai kia bỏ hết
(Quốc Thái xin cẩn hoạ bài QUA CẦU TUỔI HẠC của TS LDPP)
Ngày buồn, sầu, khổ, sẽ qua thôi,
Hãy sống an vui, chớ chán đời.
Chăm chỉ siêng năng tâm thoải mái,
Từ bi nhân hậu não yên rồi.
Giàu sang, địa vị có nhàn rỗi?
Đức độ không danh mãi được chơi!
Hỷ xả, yêu thương cho trọn kiếp,
Mai kia bỏ hết...tựa bèo trôi.
QThai
VUI QUA THÁNG NGÀY
Kính Họa thơ VH LD - PP
Mai này ta giã biệt nhau thôi,
Tan hợp vần xoay trọn cuộc đời.
Tuổi trẻ nhiệt tình nuôi ước vọng,
Lão niên thong thả bỏ buông rồi.
Danh lam núi biếc ta tìm tới,
Thắng tích non xa bạn đến chơi.
Bình thản trăm năm nhìn thế cuộc.
Vui đời qua tháng lụn ngày trôi.
UYÊN THÚY LÂM
28 /2 /2016
No comments:
Post a Comment