MONG...
Mấy hôm rồi thức dậy đón bình minh
Cảm thấy thương nhiều cô em gái nhỏ
Những bản nhạc tình còn vang ở đó
Cùng bài thơ em viết cả tấm lòng.
Sáng thức dậy thấy trời đất mênh mông
Đến khi trưa chưa đọc được thơ hồng
Một nỗi nhớ cuồng dâng như sóng động
Thèm thấy nụ cười ánh mắt thân quen.
Mong nghe được giọng nói thật dịu êm
Mà mỗi ngày anh được nghe em nói
Những ưu tư cùng với bao câu hỏi
Như lời thì thầm em đã gởi trao.
Mong mỗi ngày em được khỏe thật mau
Để được đọc những bài thơ em viết
Tình của em là tình yêu bất diệt
Gởi cho người như ôm trọn vòng tay.
Sáng nay ra vườn ngắm những hoa mai
Lại thấy dáng đóa hồng gai diễm tuyệt
Khi đêm về ngắm một vầng trăng khuyết
Thầm nguyện cầu em khỏe lại thật mau.
Sáng nay sao tim nồng lại nhói đau
Không thể nghĩ những điều chi được nữa
Có thứ gì nó thật là chan chứa
Nhớ rất nhiều hoa hồng đỏ là em.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment