Monday, May 23, 2016

Giới thiệu thơ Hoa Văn

MÙA XUÂN TRẢI CHIẾU TRÊN RỪNG
 
Em về thắm lá hoa rừng
Mùa xuân trải chiếu trên từng ngọn cây
Nắng quên lối, lạc chim bầy
Nghe chiều mộng gió núi gầy chân sương
 
Em về bát ngát mùi hương
Nụ xuân chờ nở nõn nường sợi tơ
Rừng em áo mặc lưng bờ
Chim muông ríu rít dựng mùa trổ bông
 
Em về lãng mạn thơ ngông
Suối thơm như đã vô cùng dòng xanh
Bồng bềnh mây cuốn mỏng manh
Giữa thiên nhiên bỗng lặng thinh nụ hồng
 
Em về thôi tuyết chiều đông
Chào thời gian giữa muôn trùng nỉ non
Em về ta bước chân còn
Mùa xuân em giấc mơ tròn áo hoa.
Hoa Văn
 
YÊU LÁ THU VÀNG

Thu nay lại sắp xuống đời
Tôi đi tìm những nụ cười cỏ cây
Nghe đêm gọi sáng qua ngày
Tôi quên sao được bụi cay mắt người
 
Chỉ còn tôi lại với tôi
Nhìn quanh trăm hướng phương đời ngẩn ngơ
Gõ vào đâu cũng mơ hồ
Những này cùng nọ hư vô cỏ bồng
 
Tôi đi từ đục đến trong
Từ không đến có từ trông đến chờ
Cuộc đời ấm lạnh với thơ
Chút hiu hắt gió cạnh bờ tử sinh
 
Nhớ em muôn thuở lời kinh
Câu thơ lục bát lung linh đường về
Mùa Thu có nắng đam mê
Yêu  Thu với lá vàng hoe tuyệt vời.
Hoa Văn
 
HƯ KHÔNG

Thoắt thôi đời đã trăm năm
Tình nào sưởi ấm chốn nằm đêm ngoan
Thời gian cũng rụng cũng tàn
Hương bay mùi tóc lòng tan nát buồn
 
Êm êm từng giọt nắng non
Lời ru về cội để mòn núi cao
Thương về đâu cũng xuyến xao
Đêm vô thức dỗ ngọt ngào trăng khuya
 
Biết đau từ thuở mơ về
Mùa xuân khép mở thơ đề áo bay
Ở đi với ngậm ngùi này
Tỉnh say cũng với tháng ngày nọ kia
 
Nhủ lòng nghe nhủ lòng chia
Tâm xưa còn lại nên khề khà vui
Còn đây đôi chút mưa vùi
Bài thơ viết dở dang đời hư không.
Hoa Văn
 
NHƯ CÒN MÙA XUÂN
 
Xuân về mặt lá mặt hoa
Bình minh hé mở lời ca dậy thì
Nắng hồng qua cửa huyền vi
Thơm bay mấy ngả hương về lối em
 
Lượng xuân chảy suối tóc mềm
Tình xuân tơ sợi êm đềm đôi vai
Còn xuân xuân cũng miệt mài
Mây vào cửa gió gió ngoài dậm xa.
 
Rồi như chợt ánh dương qua
Thời gian đậm nhạt bóng tà huy tan
Rừng chiều ngả xoã tóc ngàn
Nhớ năm tháng cũ đời than van đời.
 
Cũng thôi lối ngược đường xuôi
Xuân Thu ngày tháng rụng rời tay buông
Mai đời chẳng khói thì sương
Tàn phai úa lá bên đường mưa bay.
Hoa Văn
 
XUÂN HOA BƯỚM
 
Thôi em còn lại gì đâu
Vai mang nặng một gánh sầu nhân sinh
Làm sao trang trải ân tình
Trăm năm còn đó thôi đành thế thôi
 
Người đi trăm ngả ngậm ngùi
Kẻ còn lại với áo đời sương phai
Đôi tay ôm mối u hoài
Biết khi nào rụng, đầu mai, cuối chiều
 
Cái vui còn được bao nhiêu
Cái buồn nặng nhẹ ít nhiều thương mong
Tay buông năm tháng vẫy vùng
Vàng chiều úa cỏ đã lòng gió mưa
 
Một đời mấy thuở say mơ
Mộng không tròn mộng tình thơ nắng vàng
Chút ân nghiã chút ngỡ ngàng
Ngày xuân bướm lượn cung đàn chào hoa.
Hoa Văn 2016
 

 
 

No comments:

Post a Comment