ĐÔNG VỀ
Đông lần nữa lại về sang
Gió rung rung nhẹ lá bàng rời cây
Có em dáng nhỏ thân gầy
Giữa lòng phố thị lòng vây nỗi buồn
Cơn mưa bỗng chốc lại tuôn
Cành cây giữa tuyết u buồn đứng trơ
Tình ơi sao mãi hững hờ
Khiến ta đơn lẻ bơ vơ thật nhiều
Đêm về ôm bóng tịch liêu
Trong căn phòng vắng nỗi niềm lặng câm
Mình em đếm bước âm thầm
Có ai thấu hiểu về tâm sự này
Chợt nghe khóe mắt nồng cay
Trông chờ gặp mặt bao ngày tháng qua
Hôm nay cảm nhận như già
Chờ người nơi ấy mãi xa chẳng gần
Hẹn ngày mai nở chào xuân
Tiết trời tươi tốt mình gần bên nhau
Xum vầy bên miếng trầu cau
Cuộc đời hạnh phúc yêu nhau trọn đời
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment