EM
Em mang nỗi buồn của mưa
Nhớ thương biết nói sao vừa
Trải qua năm dài tháng rộng
Đêm về chưa có ai đưa.
Em mang nỗi buồn của cát
Một mình một bóng đơn côi
Những chiều cơn mưa nặng hạt
Đi về chỉ có mình tôi.
Em mang nỗi buồn của sóng
Lang thang xuân hạ thu đông
Mỗi đêm đợi chờ hình bóng
Nhưng anh vẫn mãi xa xôi.
Em mang nỗi buồn của sông
Tháng năm vẫn chảy xuôi dòng
Những khi tâm hồn lắng đọng
Lại chờ và ngóng rồi trông.
Em mang tình yêu bất tận
Gởi về quê ở miền xa
Trải qua bao mùa gió bão
Con tim em vẫn thật thà.
Quốc Thái
Họa y đề thơ ảnh TT
No comments:
Post a Comment