CHỐN TAN BỒNG
Ngoài kia đảo ngọc chốn tan bồng
Khách đã bao lần trở lại trông
Ngõ nhỏ vì mê người nói động
Đường cong tại thích kẻ kêu rồng
Vùng sâu mặc khách đời bay bổng
Chỗ hẹp thi hào kiếp nghỉ nông
Những bận anh hùng ra thủ chống
Mà đâu thoát khỏi nụ hoa hồng.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment